Vương Trường Hỉ ngay ở phía trên áp trận cũng phi thường kinh hãi, mắt lộ ra sát cơ.Vốn đang dự định thu phục Dạ Ma để học viện sử dụng, cũng có thể tăng cường thực lực cho học viện. Nhưng hiện tại người này quá mức cường đại, quá mức nguy hiểm, lưu lại hậu hoạn vô tận, vẫn nên giết đi cho xong chuyện."Dạ Ma, nhận lấy cái chết!" Vương Trường Hỉ điều khiển phi kiếm bay thấp xuống, mang theo vạn quân chi thế.Lâm Bắc Phàm cảm nhận được nguy cơ, cầm Giang Hạ lên ngăn cản.Trong mắt Vương Trường Hỉ có chút do dự xoắn xuýt, nhưng sau đó, ánh mắt hắn ta lại kiên định, phi kiếm tiếp tục rơi xuống.Cùng lúc đó, một vị lão sư áp trận khác cũng đánh ra một ma pháp.Hoàn toàn không để ý tới Giang Hạ trong tay Lâm Bắc Phàm."Hai lão gia hỏa này quá hung ác!" Lâm Bắc Phàm thầm mắng một tiếng.Hắn chỉ muốn tìm người thử chiêu, cũng không thật sự muốn giết người. Đối phương nghĩ lầm hắn là đại địch, muốn giết hắn, nhưng trái lại hắn không thể đánh chết bọn họ, vô duyên vô cớ tiêu hao lực lượng của học viện và nhân loại.Nhưng, nhất định phải để bọn hắn chịu giáo huấn.Ta không thể vô duyên cớ bị ức hiếp.Thế là, Lâm Bắc Phàm vứt Giang Hạ trên tay xuống. Hai bàn tay ra thò, lần nữa phóng xuất linh phù.Áp chế hai lão gia hỏa thực lực kém nhất cũng phải đạt đến nhị giai, mạnh nhất là Vương Trường Hỉ còn là tam giai tu chân giả, thực lực khó lường, cho nên Lâm Bắc Phàm hút ra 1/10 nguyên khí trong người, thả ra 200 con Lôi Long.Tặng mỗi người 100 con!"Ầm ầm ầm ầm ầm..."Lực lượng chạm vào nhau, sinh ra năng lượng phản ứng to lớn.Lâm Bắc Phàm càng tiến một bước, công kích trấn áp của hai lão gia hỏa bị hóa giải, phản ứng kịch liệt phóng lên tận trời, lôi quang chiếu sáng toàn bộ khu vực trường học, thậm chí còn chiếu sáng cả học viện."Xảy ra chuyện gì?""Năng lượng phản ứng thật là mạnh, chẳng lẽ là hai Siêu Phàm cao thủ đang quyết đấu?""Chỉ sợ là cao thủ cường đại hơn Siêu Phàm tam giai!""Không phải học khu cấm cao thủ như vậy quyết đấu sao?""Năng lượng thật dọa người!"...Một đêm này, rất nhiều người không ngủ.Cho dù đã chìm vào giấc ngủ, cũng bị luồng năng lượng lôi điện này hù dọa.Khi tia chớp điện đã diệt, mấy vị lão sư mới nhìn thấy trong lôi điện, ngoại trừ Giang Hạ đang hôn mê ra không còn người nào khác.Nói cách khác, Dạ Ma đã chạy trốn.Lại nhìn hai vị lão sư áp trận, một vị trong đó đã té xỉu trên mặt đất, quần áo bị đốt sạch, lộ ra thân thể trụi lủi đen như mực, nhìn tựa như thây khô.Phó viện trưởng Vương Trường Hỉ cũng không khá hơn chút nào.Hắn ta thở phì phò đứng lặng giữa hư không, quần áo trên người bị nổ rách nát, giống như tên ăn mày. Lông tóc tất cả đều bị đốt sạch, người trụi lủi giống như cục than đá, tất cả hình tượng mất sạch.Trông thấy người khác cổ quái nhìn hắn ta, Vương Trường Hỉ thi triển pháp thuật nhìn bộ dáng hiện tại của mình.Quần áo bị phá nát, trên thân cháy rụi, những chuyện này còn có thể tiếp nhận.Nhưng điều khiến hắn ta không thể tiếp nhận nhất là bộ râu yêu quý hắn ta nuôi mấy chục năm, mỗi ngày đều phải chải râu hai lần, nay đều bị đốt trụi, sờ một cái cảm giác còn sạch sẽ hơn cả cằm thái giám.Lửa giận trong lòng bùng cháy, hắn ta phát ra một tiếng thét dài."Dạ Ma, ta cùng ngươi thế bất lưỡng lập!"Đêm nay là một đêm vô cùng náo nhiệt, toàn viện đều oanh động.Đám học sinh người người cảm thấy bất an không dám ra ngoài, kể cả những người thực lực cường đại như các lão sư cũng chỉ có thể đi cùng với nhau.Nhưng kẻ đầu têu là Lâm Bắc Phàm lại trở về nhà mình ngủ say sưa trong phòng.Hiện tại hắn đã có hiểu biết rõ ràng về thực lực của mình.Đối phó Siêu Phàm nhất nhị giai hoàn toàn không thành vấn đề, đối phó cao thủ Siêu Phàm tam giai bình thường cũng không thành vấn đề, nhưng cao thủ như Vương Trường Hỉ hắn lại không có biện pháp nào, nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến đối phương chật vật, lại không thể lấy mạng đối phương.Thực lực như vậy, đặt trong giới tu luyện của nhân loại đã thuộc về trình độ khá.So với bên trên lại không đủ, so với bên dưới thì dư xài, Lâm Bắc Phàm có thể tiếp