Lâm Vi Vi đã tới, Lâm Bắc Phàm dẫn theo nàng đến Thanh Bạch Nhân Gia ăn điểm tâm.Trên đường đi, hắn nhìn thấy đội ngũ tuần tra lại nhiều hơn.Vội vội vàng vàng, nhìn như muốn đánh trận.Người đi trên đường đều lòng dạ bàng hoàng, đi lại vội vàng, phảng phất như trời sập."Ta thật không hiểu đám người này khẩn trương cái gì? Nếu Dạ Ma thật sự lợi hại như vậy, đám bọn họ cộng lại cũng không đủ cho hắn đánh, uổng phí tâm cơ, uổng phí sức lực!" Lâm Bắc Phàm ngáp một cái, uể oải nói."Tiểu Phàm ca, không nên nói nhiều, hiện tại mọi người trông gà hóa cuốc, toàn thành giới nghiêm. Chỉ cần bị phán định là có quan hệ với Dạ Ma, nhất định sẽ bị bắt tới thẩm vấn." Lâm Vi Vi nhỏ giọng nói.Lâm Bắc Phàm không còn lời nào để nói, hắn không muốn gây phiền toái.Hai người chậm rãi ung dung đi tới Thanh Bạch Nhân Gia.So với bình thường, lúc này số người xếp hàng trước cửa ít hơn rất nhiều, mới không đến mười người."Hôm nay việc làm ăn không được tốt lắm!" Lâm Bắc Phàm đi vào, tìm chỗ trống ngồi xuống."Kỳ thật mỗi ngày sinh ý đều không khác mấy, những người đủ tiền ăn sẽ thường đến, người không ăn nổi đến bao nhiêu cũng không có tác dụng." Bạch Thanh Thanh bưng bốn phần điểm tâm tới, đặt trước mặt hai người.Lâm Bắc Phàm hai phần, Lâm Vi Vi một phần, Bạch Thanh Thanh một phần, bởi vì nàng cũng chưa ăn sáng."Nói rất có lý!" Lâm Bắc Phàm giơ ngón tay cái lên."Bạch tỷ tỷ, chào buổi sáng!" Lâm Vi Vi lộ ra nụ cười đáng yêu."Chào buổi sáng!" Bạch Thanh Thanh thuận tiện ngồi xuống.Ba người cười cười nói nói, hoàn toàn không để chuyện bên ngoài trong lòng.Lúc này, một thanh niên tướng mạo đường đường đi đến, nhìn thấy Bạch Thanh Thanh, cặp mắt hắn ta sáng lên, lộ ra một nụ cười thân thiết: "Lão bản, phiền phức cho ta một phần ăn sáng, cảm ơn!""Chờ, ta ăn no lại nói!" Bạch Thanh Thanh cũng không ngẩng đầu lên.Làm một Trù thần, nàng thường xuyên phải bảo trì bức cách của mình."Được rồi, vậy bọn ta chờ!" Thanh niên tính tình rất tốt.Nhưng ánh mắt hắn ta từ đầu đến cuối vẫn luôn quay chung quanh Bạch Thanh Thanh, ánh mắt kia chỉ thiếu điều muốn nói ta thích ngươi.Lâm Vi Vi nhỏ giọng nói với Bạch Thanh Thanh: "Bạch tỷ tỷ, người kia vẫn luôn nhìn tỷ, rất có thể hắn ta thích tỷ! Nhìn dáng vẻ hắn ta ngọc thụ lâm phong, thực lực cũng không kém, Bạch tỷ tỷ, tỷ có thể suy nghĩ một chút!"Bạch Thanh Thanh vô thức nhìn Lâm Bắc Phàm một chút, nói: "Người yêu thích ta có nhiều lắm, hắn ta thì tính là gì?"Thấy Lâm Bắc Phàm không có phản ứng gì, nàng hơi có vẻ thất vọng.Sau đó lại nói: "Nếu muội cảm thấy hắn không tệ, vì cái gì không cân nhắc hắn?"Lâm Vi Vi len lén nhìn Lâm Bắc Phàm, mặt ửng hồng nói: "Ta có Tiểu Phàm ca là đủ rồi!"Bạch Thanh Thanh lại liếc mắt nhìn Lâm Bắc Phàm, phát hiện hắn vẫn không có phản ứng gì, trong lòng có chút kinh hỉ."Ta nói hai người các ngươi, muốn ăn gì thì ăn, đàm luận người khác làm gì?""A!" Hai nữ nhân lập tức cúi đầu ăn bánh bao.Lâm Bắc Phàm ngẩng đầu nhìn một chút, lại là một tên bật hack, hơn nữa còn là trường phái nổi danh nhất: Có lão gia gia tùy thân.Cũng không biết vị lão gia gia này là trường phái nào.Là luyện dược, luyện khí, luyện võ đơn thuần, hay là chơi thứ gì khác.Lúc này, thanh niên kia đang giao lưu với lão gia gia trong giới chỉ.Lão gia gia: "Tiểu tử, ngươi coi trọng nữ oa làm đồ ăn kia rồi?"Thanh niên: "Đúng vậy sư phó, từ lần đầu tiên gặp nàng, ta đã yêu nàng!"Lão gia gia: "Nam nữ hoan ái rất bình thường, nhớ năm đó ta cũng thế... Khụ khụ, tiểu tử, ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, nữ oa này cũng không đơn giản, ngươi muốn theo đuổi nàng cũng không dễ dàng."Thanh niên: "Nàng như thế nào? Có điểm gì đặc biệt sao?"Lão gia gia: "Nhìn nàng tuổi còn trẻ, nhưng thực lực đã đạt đến bát giai, chỉ thấp hơn ngươi nhất giai, ngươi biết điều này có ý nghĩa gì không?"Thanh niên: "Có ý nghĩa, hẳn nàng có thiên phú tu luyện cường đại, mà rất có thể nàng còn có bối cảnh cường đại. Nhưng thiên phú của ta cũng không kém, ta nhất định xứng với nàng!"Lão gia gia: "Ngươi có lòng tin là tốt, mấu chốt là bối cảnh. Ngươi biết tiệm này có chỗ đặc thù gì không?"Thanh niên: "Có chỗ nào đặc thù?"Lão gia gia: "Căn phòng này là một dị bảo cường đại. Vừa rồi lúc tiến vào, ta cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, một