Lăng Cảnh cũng đang ngồi trên sô pha, hắn giải thích cho bản thân: "Sư muội, thật ra vừa rồi huynh không soi gương, chủ yếu là rửa mặt, rửa tay mà thôi.
Sư muội xem này."
Tống Ngọc Loan nhìn cánh tay đang duỗi ra của hắn, không khỏi kinh ngạc và chê bai: "Trắng hơn nhiều như vậy sao? Thì ra trước kia người huynh dơ như vậy?"
Nàng ta nghĩ tới chuyện trước kia từng cầm tay hắn, xoa mặt hắn, đáy lòng lập tức nổi bão: "Chờ ăn mì xong, huynh nhanh chóng đi tắm rửa sạch sẽ đi, nếu không sau này huynh đừng nghĩ đến gần ta nữa!"
Nàng ta vô cùng ghét bỏ mà ngồi vào đầu bên khác của ghế sô pha, nghĩ một chút, nàng ta cũng chạy vào phòng vệ sinh rửa tay.
Lăng Cảnh: "..."
Vẻ mặt tủi thân.
Thế nhưng lại bị sư muội mình yêu thương chê.
Tống Ngọc Loan dùng nước rửa tay rửa tay sạch sẽ, chợt xấu hổ phát hiện, thì ra tay của mình cũng có rất nhiều vết bẩn tích lũy nhiều năm.
Trong quá khứ, những vết bẩn lâu năm này rất khó rửa sạch, làm tay nàng ta trông đen hơn tận mấy tông.
Nhưng nhờ tác dụng của nước rửa tay, nàng ta có thể dễ dàng rửa sạch những vết bẩn này.
Sau khi rửa tay xong, nàng ta nhìn cánh tay trắng nõn của mình, đáy lòng vô cùng chấn động.
Thì ra cánh tay con người cũng có thể trắng như vậy?
Nàng ta không nhịn được mà đỏ mặt, vội vàng dùng nước rửa mặt xoa lên mặt mình.
Cẩn thận rửa sạch tay và mặt, sau đó nàng ta nghiêm túc soi gương rồi cầm lược chải đầu một hồi, lúc này mới bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Lăng Cảnh quay đầu nhìn lại, nhất thời hai mắt nhìn đăm đăm, nhìn đến ngây dại, cũng buột miệng ca ngợi một câu: "Sư muội, muội thật đẹp!"
Tống Ngọc Loan trợn tròn mắt: "Trước kia ta không đẹp à?"
Lòng cầu sinh lập tức bùng nổ, Lăng Cảnh vội vàng bổ sung thêm: "Trước kia muội cũng rất đẹp, đều xinh đẹp như nhau."
Tống Ngọc Loan liếc hắn một cái rồi ngồi xuống sô pha mở nắp đậy mì ăn liền ra.
Tức thì, một mùi hương mê người ập vào mặt, hai người đang định nói gì đó, nhưng lúc này lực chú ý đã hoàn toàn bị câu đi mất rồi.
Thơm quá, sao lại thơm như vậy? Không biết có phải là ảo giác hay không, lần này bọn họ cảm thấy mì còn mê người hơn mùi hương bọn họ ngửi được lúc vừa rồi.
Tông Ngọc Loan nuốt ngụm nước bọt đang không ngừng tràn ra trong miệng, bưng hộp mì ăn liền lên, cầm lấy nĩa và ăn ngay tức thì.
Hít, cay quá, hương vị thật nồng đậm, nhưng mà..
Cũng vô cùng ngon.
Mì này dai giòn béo ngậy, nước lèo thơm nồng mùi hành và thịt bò, cùng với đó là vị cay sảng khoái đến tận sâu trong đáy lòng, vô cùng k.ích thích, sảng khoái khắp cả người.
Khuyết điểm duy nhất chính là thịt bò trong mì này quá ít, ăn không ngon như thịt bò tươi.
Rõ ràng trong bao bì thể hiện là một hộp mì có rất nhiều thịt và rau dưa, nhưng trên thực thế, trong bao gia vị chỉ có một ít bò khô và rau khô.
Tống Ngọc Loan ăn từng ngụm, từng ngụm, hoàn toàn vứt bỏ hình tượng của mình, chỉ lo vùi đầu vào ăn mì.
Nước lèo vừa thơm vừa cay, mặt trên là một lớp dầu màu đỏ mê người, ăn ngon đến mức nàng ta không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên nàng ta ăn một loại thức ăn có khẩu vị nặng như vậy, chỉ cảm thấy mới mẻ và kí.ch thích, cay đến mức sảng khoái toàn thân.
Lăng Cảnh thấy vậy cũng vội vàng bưng hộp mì ăn liền của mình lên ăn.
Sau khi nếm thử miếng thứ nhất, hắn nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ ăn mì.
Hắn không giống Tống Ngọc Loan mất hết võ công, nàng ta phải thổi nguội rồi mới ăn, hắn thì hoàn toàn không sợ bị bỏng, cho nên vùi đầu ăn lấy ăn để.
Chỉ một lát sau, hắn đã ăn hết mì ăn liền, cũng uống sạch nước lèo trong hộp.
Mà lúc này, Tống Ngọc Loan còn chưa ăn được một nửa.
Lăng Cảnh ngứa ngáy khó chịu mà ho khẽ một tiếng.
Hắn cảm thấy mình có thể lại ăn hết mấy hộp mì lớn nữa: "Sư muội, huynh đi xuống lầu trước nhé, thử xem có thể mua thêm mấy hộp mì nữa hay không.
Muội cứ ăn từ từ, chờ huynh trở lại."
"Ừm." Tống Ngọc Loan mơ hồ không rõ đáp lại, lực chú ý đã hoàn toàn bị hộp mì ăn liền thu hút.
Lăng Cảnh đứng lên, mở cửa xuống lầu, chỉ thấy trong sảnh thật sự có thêm một cái tủ được làm từ pha lê và kim loại.
Hắn vội vàng chạy xuống lầu thang, đi đến trước mặt chiếc tủ đó, nhìn thấy có rất nhiều mì với đủ loại khẩu vị khác nhau ở trong ngăn tủ tầng 1 và tầng 2.
Ngoài mì ăn liền ra, trong quầy còn có thức ăn khác: