Thủy Dung thật sự là không rõ lắm căn cứ ở mạt thế sẽ như thế nào, đến khi tới gần mới phát hiện cái gọi là căn cứ nhìn khá giống với sơn trại trong các bộ phim truyền hình cổ đại mà cô từng xem qua, bốn phía đều là tường đất cao, xa một chút là một đài quan sát cao 5-6 mét.
Ở cửa chính có thêm hai đài quan sát trừ bỏ việc quan sát tình hình địch bên ngoài, thì còn để nắm bắt thông tin và gửi thư.
"Trước kia tôi đã sống ở đây hơn một năm, khá quen thuộc với những người sống bên trong, tôi mang cô vào, không cần phải sợ."
Căn cứ này không lớn, diện tích lớn bằng một tiểu khu (1), tổng số người khá ít.
Do có tường đất cao nên không nhìn thấy gì nhưng nếu vào bên trong sẽ phát hiện trong căn cứ mỗi căn nhà được đặt vô cùng chỉnh tề, khá giống một thôn xóm, phòng ốc đều được làm bằng gỗ, bên ngoài sẽ có hàng rào tre sắt nhọn bao quanh như tường để ngăn cách với nhà của hàng xóm kế bên.
(1): Danh từ đơn vị hành chính tại một thành phố và là thành phần của một khu phố.
Lúc trước Hàn Dương chọn ở căn cứ nhỏ này là vì nó làm người ta cảm thấy thoải mái.
Về sau bởi vì thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ nên hắn không thường trở lại đây nhưng không hoàn toàn chặt đứt liên lạc với nơi này.
Hắn bôn ba bên ngoài đôi khi cũng gặp những người ở đây ra ngoài săn thú, sẽ tiến đến chào hỏi và tán gẫu một chút tình hình gần đây.
Mà vị thủ lĩnh của căn cứ này là dị năng giả thực vật rất lợi hại, bởi vì có hắn mà đa số đất trong căn cứ đều có thể gieo trồng, mặc dù sản lượng thu hoạch thấp hơn rất nhiều so với trước mạt thế nhưng có thể cung cấp đủ cho mọi người.
Trước đây Hàn Dương và thủ lĩnh là bạn tốt, hiện tại bởi vì thường xuyên không gặp mặt nên có chút xa lạ, nhưng không thể phủ nhận rằng Hàn Dương tin tưởng hắn.
Thân hình khổng lồ của lão hổ vô cùng bắt mắt, chưa đi đến gần đã bị thủ vệ canh giữ trên đài quan sát phát hiện.
Hai mộc thương (1) đen nhắm vào Thủy Dung và Hàn Dương, Thủy Dung cuối cùng cũng hiểu tại sao vừa nãy Hàn Dương trấn an cô rằng đừng sợ hãi.
(1): vũ khí bằng gỗ
Như vầy mà không sợ hãi? Cô vẫn luôn là lương dân (2), tiếp xúc với mộc thương chẳng qua là đồ chơi bằng nhựa của trẻ con.(2): Người dân lương thiện.Cô lập tức hoảng hốt, hỏi: "Không phải anh quen thuộc với nơi này sao? Sao còn bị người ta phóng mộc thương tới đây?"
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie).
Xin chân thành cảm ơn.)
Hàn Dương cạn lời trợn mắt, cử động thân thể biến từ hổ thành người.
Hắn mà không hiện ra hình người thì nhóm thủ vệ sao có thể nhận ra hắn.
Giống như suy nghĩ của hắn, sau khi biến thành người nhóm thủ vệ trên đài đang nhắm để phóng lập tức sửng sốt nhận ra, sau đó thuận thế cất mộc thương rồi xuống phía dưới tiếp đón.
Hai thiếu niên rất nhiệt tình, leo như khỉ từ đài xuống, đấm một quyền nhẹ vào ngực Hàn Dương nghe tiếng đều cảm thấy đau.
"Hàn ca! Đã lâu không gặp, anh chạy đi đâu vậy? Đây là ai? Chị dâu sao? Chị dâu thật xinh đẹp nha!" Tiểu tử tóc ngắn thân cao, da bị phơi như màu đồng, mắt một mí mũi cao nhìn bình thường, tuy rằng không giống diện mạo tuấn lãng của Hàn Dương nhưng cũng là loại hình làm cho người ta mến.
So với người bạn ngượng ngùng bên cạnh thì hắn hào sảng, lanh mồm lanh miệng chưa cho người khác cơ hội trả lời hắn đã tuôn một tràng.
Đợi hắn nói xong hai người vô cùng xấu hổ, cạn lời nhìn hắn.
"Sao? Hàn ca nhìn em như vậy làm gì?"
"Không có gì, à..
Cô ấy không phải bạn gái của anh, cô ấy là chủ tiệm." Hàn Dương cảm thấy nên giải thích một chút bằng không chủ tiệm cảm thấy không thoải mái thì làm sao bây giờ?
Kỳ thật Thủy Dung cảm thấy bình thường, bị hiểu lầm một chút cũng không mất đi miếng thịt nào, hiện tại cô da dày thịt béo, trong tình huống bình thường sẽ không đỏ mặt.
"À.." Tuy rằng thiếu niên nghe Hàn Dương nói vậy nhưng ánh mắt tràn ngập sự không tin tưởng, rõ ràng trước kia Hàn Dương từng nói hắn rằng chỉ cho bạn gái ngồi trên lưng mình, trên lưng khi ở trạng thái thú thì không phải ở trên sao? Đều là ở trên vậy nếu ở trạng thái người thì là quan hệ bạn bè sao.
Trừ khi là..
Hàn ca không tán được.
Ách..
Không thể nào, từ trước đến nay không phải là Hàn ca rất được săn đón sao? Tiêu chuẩn của anh cao nên vẫn luôn độc thân lâu như vậy.
"Đúng rồi, Cao ca đang ở đâu?" Cao ca tên là Cao Hoán, hắn chính là thủ lĩnh, nói là thủ lĩnh nhưng rất giống trưởng thôn, vô cùng nho nhã, trước mạt thế là thầy giáo dạy ngữ văn, nhưng tính tình lại chậm rì, rất ít khi tức giận.
"Cao ca và La ca đều không ở đây, hai ngày trước con cái của họ có chút thèm thịt nên bọn họ ra ngoài săn thú biến dị rồi trở về làm đồ ăn, buổi sáng mới đi sợ là tối mới về."
Thiếu niên túm tay áo của Hàn Dương, vẻ mặt nhiệt tình thét