Pu: có mẹ nào 2005 hông dọ? ( tui cũng 2005), có thì ôn thi đại học tốt nhennn, tui đợi kết quả từ mấy bà:333
***
Đối với việc phòng ở bị biến thành WC cho chim Hàn Dương tỏ vẻ: Hắn từ bỏ!
Dù sao hiện tại hắn lưu lạc bên ngoài nhiều, nếu có thể cung cấp miễn phí phân bón cho căn cứ thì phòng của hắn cũng coi như là đã cống hiến hết mình cho căn cứ.
"Chỗ này" không chỉ khi nhìn bên ngoài căn cứ giống thôn nhỏ mà thiết kế phòng ốc cũng giống phòng của nông dân, bước vào nhà là sảnh lớn diện tích hai mươi mét vuông, bên trái và bên phải là phòng ngủ, mỗi gian rộng mười lăm đến mười sáu mét vuông, sâu hơn nữa là phòng bếp và kho.
Phòng bếp và kho lớn hơn phòng ngủ, bên trong kho là bắp côn làm củi lửa với một ít cùi bắp.
Mà phòng ngủ hiện tại đã đặt bếp lò.
Thủy Dung đã thấy qua loại bếp lò ở vùng nông thôn phương bắc này, hiện tại chỉ là cuối thu cho nên không nhóm lửa, trước tiên đặt trước để phòng ngừa nhỡ trời lạnh.
Thiếu niên tên là Lâm Nhất Thần, năm nay hai mươi tuổi, trước mạt thế là học sinh của thủ lĩnh Cao Hoán, cha mẹ hắn đều chết đầu mạt thế, sau này gặp Cao Hoán mới có chỗ ở cố định.
Cao Hoán xuất thân nông thôn, sau khi tốt nghiệp chính quy liền trở về quê làm giáo viên dạy ngữ văn.
Bởi vì đây là nơi tương đối hẻo lánh cho nên yêu cầu về bằng cấp của giáo viên không cao, Cao Hoán tốt nghiệp chính quy bằng cấp cao, tốt nghiệp sớm, nhậm chức cũng sớm, nên chỉ lớn hơn học sinh vài tuổi thôi.
Trước mạt thế còn xưng hô thầy giáo, sau mạt thế sửa thành anh Cao.
Lâm Nhất Thần có tính tình tùy tiện, lúc trước sau khi cha mẹ hắn chết tinh thần liền sa sút một đoạn thời gian, về sau tính tình thay đổi, đối đãi với người một nhà vô cùng nhiệt tình, tiếp xúc với người ngoài là cảnh giác và đề phòng có thể nói là khó công phá như tường thành.
Lúc Hàn Dương ở cùng với hắn trong căn cứ được hắn đối xử không tồi, ở tuổi thanh thiếu niên đặc biệt sùng bái cường giả, thực lực của Hàn Dương ở trong căn cứ có thể nói là bách chiến bách thắng, hắn (Hàn Dương) lại là bạn tốt của Cao Hoán, cho nên Lâm Nhất Thần đối đãi với Hàn Dương và Thủy Dung nhiệt tình như lửa.
Lâm Nhất Thần dẫn bọn họ vào nhà sau đó vô cùng nhiệt tình cho bọn họ hai cái bánh bột ngô,
Thủy Dung liên tục xua tay cự tuyệt, nhưng Hàn Dương lại hiểu rõ tính tình của hắn bất đắc dĩ tỏ vẻ mặc kệ hắn thôi!
Ở phòng của người ta còn ăn thức ăn của họ Thủy Dung đặc biệt ngượng ngùng.
Vì thế khi thiếu niên hấp tấp làm việc trong phòng bếp cô liền chạy nhanh ra ngoài đem ba lô vào nhìn xem có đồ vật không quá quý giá để đáp lễ.
Cô có thể nhìn ra đối phương quen với Hàn Dương, nếu cho đồ vật quý giá sẽ có vẻ vô cùng khách khí, thiếu niên nhiệt tình sẽ có cảm giác xấu hổ và buồn, nhưng không đáp lễ gì cũng ngượng, nếu cô thật là bạn gái Hàn Dương hoặc là chị dâu của thiếu niên này.
Nên lần đầu tiên gặp mặt cô cũng nên có quà gặp mặt mới đúng.
Từ từ!
Phi phi! Chị dâu? Cô bị thiếu niên làm cho ngớ người rồi, chính là vì cô và Hàn Dương không phải loại quan hệ kia cho nên mới không thể ăn không trả tiền?
Bởi vì không gian đủ chỗ nên đồ vật bên trong nhiều.
Nhưng năm mét khối chỉ đủ chỗ cho chút đồ nhỏ lẻ, đặc biệt cô còn mang theo chăn bông, vài bộ quần áo, hai chậu rửa mặt, hai xô nước, còn lại là một ít đồ ăn.
Ba túi bánh mì, hai túi sữa bò, ba bốn kiện mì ăn liền và giăm bông, phòng ngừa dậy sớm tụt huyết áp cô thường mang theo kẹo sữa khỉ lông vàng, kẹo sữa thỏ trắng, các loại kẹo trái cây.
Thủy Dung biết mấy thứ này trước mạt thế thì không lấy ra được, nhưng sau mạt thế những vật như vậy có thể coi là đồ vật quý giá.
Cô sửa sang lại, vừa quay đầu liền nhìn thấy một con mèo lớn hơn một bàn tay đang nằm trên gối ôm nhỏ, ngủ trong một góc phòng.
Cô khá là thích gối ôm, lúc trước khi Hàn Dương đang xem phim truyền hình ở trong phòng cô phát hiện hắn cũng thích cái gối ôm này, thường xuyên thừa dịp cô không ở trong phòng mà nằm ngủ, vì thế cô nhịn đau bỏ thứ yêu thích, đem cái gối ôm này đưa cho hắn.
Lúc ra ngoài Hàn Dương cái gì cũng chưa lấy liền năn nỉ cô mang theo cái gối ôm này.
Không gian trong ba lô Thủy Dung không nhỏ nên lý do này cô khẳng định không cự tuyệt.
Hiện tại nhìn hắn ngủ trên cái gối ôm đó có thể thấy được hắn thật sự thích.
Ở nơi lạ lẫm này Thủy Dung có chút không thích ứng.
Nơi này tối tăm, cửa sổ không nhiều, Thủy Dung biết có thể là do thiếu hụt thủy tinh hoặc là vì giữ ấm cho nên không có nhiều cửa sổ.
Qua một lúc sau, trong không khí truyền ra một mùi khét.
Thủy Dung nghĩ mùi này xuất phát từ phòng bếp.
Cô đi theo làn khói đen liền thấy thiếu niên lúc nãy còn thần thái sáng láng hiện tại vô cùng chật vật, hắn ngồi trên ghế nhỏ thổi khí vào bếp lửa.
Làn khí hắn thổi làm cho bếp lửa cháy càng mạnh hơn, nồi bị cháy, bánh bột ngô trên nồi bị cháy toàn là khói đen.
OMG! Đã cháy thành như vậy mà không làm lửa nhỏ lại còn thổi cho cháy to!
Thủy Dung nhanh tay lẹ mắt dùng đũa gắp bánh trong nồi ra, sau đó đổ