Thủy Dung đi xuống lầu phát hiện đại sảnh không có người, nhưng khi cửa bị mở ra thì có một thân ảnh cao lớn đang lén lút nhìn lén.
Cô đi qua vỗ vai hắn.
"Nhìn cái gì đó? Sao lại lén lút như vậy!"
Hàn Dương thấy cô ở gần sau đó chỉ tay ra bên ngoài.
Thủy Dung còn chưa nhìn đã nghe thấy tiếng đánh nhau.
Kỳ thật nói là tiếng đánh nhau cũng không đúng, bởi vì một bên là người, bên khác là một đám sinh vật khổng lồ trông giống như voi.
Chúng nó có thân hình màu mỡ, trên đầu có một đôi sừng to, cái sừng kia thô tráng như chân của bọn chúng, bén nhọn như dao.
Da lông màu nâu nhạt, da cứng đến mức mà Thủy Dung cảm thấy dù trong tay cô có dao cũng không thể đâm thủng.
Đàn thú biến dị ăn cỏ này hình như đang di chuyển, từng đàn từng đàn đen nghìn nghịt, ở trước thì kịch liệt chạy vội, đàn đằng sau thì theo sát, giống như một con sông dài màu nâu, nhìn
không thấy đầu không thấy đuôi.
Thấy Thủy Dung trừng lớn mắt Hàn Dương khẽ cười nói.
"Đây là trâu biến dị, da dày nhiều lông, mùa đông mỗi năm thì sẽ từ phía bắc di chuyển sang phía nam có thảm thực vật phong phú.
Lúc di chuyển bọn chúng sẽ bảo vệ con ở bên trong, bên ngoài phần lớn là trâu biến dị già."Kỳ thật phần lớn các động vật ăn cỏ này lúc di chuyển đều khá giống với trâu biến dị, chúng nó sẽ đem con và thú cái bảo vệ ở bên trong.Mà thú già ở mạt thế này trở thành nhóm bảo vệ, nên sẽ được bao xung quanh để bảo vệ bên trong.Bởi vậy tiểu đội dị năng giả nếu muốn săn thú cọ ngưu này cũng chỉ có thể lựa chọn thú cọ ngưu già."À..
Thì ra là như vậy." Thủy Dung nhìn một người trên dưới là màu đen đôi tay lóe lên ánh điện màu tím xanh, hóa thành một dây xích to trói quanh cổ trâu biến dị trên mặt đất, mặt khác những thành viên còn lại mỗi người dùng dị năng của mình.Một người dị năng giả hệ hỏa phun ra một biển lửa.Thú biến dị vô cùng sợ hãi lửa này, nhưng trâu biến dị có lớp da vô cùng dày, cho dù ngọn lửa có đốt cháy từng lớp da lông cũng chỉ làm cho hơi đau đớn mà ra sức giãy giụa thôi.Xích điện trên cổ trâu biến dị làm cho sừng trên đầu nó không còn lực công kích, điện này có thể nhẹ nhàng giết chết một người, nhưng chỉ làm nó tạm thời không hành động, bốn chân hơi tê mỏi mà thôi.Lửa đốt da lông của nó khiến cho trâu biến dị kịch liệt giãy giụa tiêu hao thể lực, nhưng thân hình có sự chênh lệch lớn, đủ để cho trâu biến dị chỉ cần nâng nhẹ cũng có thể đá xương sườn của bọn họ, cho nên tiểu đội sôi nổi dùng dị năng của chính mình lên trâu biến dị.Cuối cùng hai dị năng giả hệ kim hóa ra một cây kim to đâm thủng yết hầu của trâu biến dị, máu phun ra bốn phía như suối.Trâu biến dị trước khi chết vẫn luôn rên rỉ, trâu biến dị khác ngừng bước chân muốn đến chi viện thì bị dị năng giả hệ hỏa dùng lửa lớn đe dọa, nó không dám tiến lên, một lát sau trâu biến dị kêu càng ngày càng yếu ớt, trâu biến dị dừng chân kia tựa hồ như hiểu được người bạn của mình hẳn là phải chết nên không hề dừng lại mà chạy nhanh đuổi kịp đàn thú phía trước.Bởi vì cảnh tượng máu me nên hệ thống lại lần nữa đánh mosaic."Lợi hại quá đi! Anh nhìn trâu kia, nó cao như vậy, lớn như vậy! Lớn hơn so với voi rất nhiều.." Còn nội dung đoạn sau đều được Thủy Dung cảm thán ở trong lòng.Hàn Dương nhìn bộ dáng không có tiền đồ, không có kiến thức của cô khinh thường cười nhạt một tiếng.
Sau đó liền thấy hắn đi ra cửa, nhìn theo ánh mắt của Thủy Dung thấy xung quanh khách sạn đừng nói là thú biến dị, thậm chí đến chim biến dị bay loạn cũng không có, tức khắc yên tâm, cũng đã rõ là xung quanh khách sạn an toàn.Hắn lười nhác duỗi người sau đó nhìn chằm chằm thú trâu biến dị một lát, rồi tức khắc không thấy đâu, sau đó xuất hiện ở bên ngoài."A! Anh ta muốn làm gì vậy?" Lúc này Thủy Dung mới phát hiện trước kia lão hổ đều đứng nửa thân, chân kia..
Hiện tại nhìn cao hơn rất nhiều, lúc trước cô còn ở trong lòng chửi thầm đối phương có phải là một con hổ chân lùn hay không, bây giờ xem ra hắn chiếu cố chú lùn là cô, căn bản không đứng thẳng người lên.Đứng thẳng lưng - lão hổ uy phong lẫm liệt, sức mạnh của động vật ăn cỏ so với động