Ba người nhà họ Tống còn đang ở trong sân vui vui vẻ vẻ ăn món thịt xối mỡ đâu, vì vậy mà không có ai chú ý tới có một người đang đứng ở cửa.Một cô gái trẻ, mặc một chiếc váy hồng nhạt liền áo, trang điểm văn tĩnh thanh lệ.
Chỉ là nhìn qua, cảm xúc trên mặt cô ta có chút phức tạp.
Người này chính là Lâm Nhã Nhu.Bản thân Lâm Nhã Nhu cũng không nghĩ trở về Tống gia.Từ khi còn nhỏ cô ta đã không thích ở cái nhà nhỏ có một cái sân nhỏ như Tống gia này.
Tuỳ rằng cha mẹ Tống đối xử với cô ta tương đối tốt, cơ hồ đã móc toàn bộ của cải sở hữu đối chữa bệnh cho cô ta, nhưng như vậy thì như thế nào dâu?Luôn có cha mẹ nói đập nồi bán sắt cũng muốn nuôi con cái, nhưng đập nồi bán sắt lại có thể bán được bao nhiêu tiền a, tình yêu của cha mẹ nghèo cùng tình yêu của cha mẹ có tiền hoàn toàn khác nhau.Giống như cha mẹ Tống gia đã lấy ra toàn bộ số tiền bọn họ có mới miễn cưỡng nhét được cô ta vào làm trong một trường học.
Còn cha mẹ đẻ cô ta thì sao, cha đẻ cô ta là phó chủ nhiệm toà soạn báo, mẹ ruột lại là thư ký của đoàn nghệ thuật.
Khi cải cách mở