Vẻ mặt Thời Lễ ngu ngơ nhìn chiếc chăn bông cứng đờ đắp trên người, rồi liếc nhìn mái nhà có vài lỗ thủng lớn, hơn nửa ngày mới hiểu được rằng, nhiệm vụ của thế giới trước đã thành công.
Cô nhìn cổ tay, quả nhiên nhiều thêm một cánh hoa, tuy rằng trong lòng trống rỗng, đã không còn cảm tình đối với nam phụ ở thế giới trước, những vẫn là thở dài một tiếng.
Nếu biết rằng nhiệm vụ sẽ hoàn thành vào ban đêm như vậy, cô sẽ không ngủ nữa, ít nhất còn có thể nói lời tạm biệt.
Cô nhẹ nhàng lắc đầu, đem lực chú ý đặt vào thế giới này. Đánh giá bộ quần áo vải bố trên người, lại đến gương đồng nhìn búi tóc, xác định lần này đã xuyên tới tiểu thuyết cổ đại《Si ngốc mê đắm》, tưởng tượng đến ân oán cùng với nam phụ trong tiểu thuyết này, không thể không chán nản.
Nam phụ trong câu chuyện này, ban đầu là một quan viên vô cùng thanh liêm, bởi vì không thích kết bè kết cánh, đắc tội không ít người, cuối cùng còn bị hãm hại lưu đày, tóm lại vô cùng thê thảm, mà nhân vật của Thời Lễ trong đó, chính là thê tử kết tóc của hắn.
Cả đời nam phụ nghèo khổ, lúc chưa có công danh, Thời Lễ đã gả cho hắn, sau đó liền an tâm làm nữ nhân đứng sau lưng, giúp hắn lo liệu chuẩn bị hết thảy, không để hắn phải mệt mỏi việc nhà. Hắn cũng tranh đua, nỗ lực thi đậu công danh, coi cô trở thành trụ cột trong cuộc đời mình, toàn tâm toàn ý yêu cô ỷ lại cô.
* * * Về sự việc sau này, đương nhiên người trụ cột là cô đây phản bội hắn.
Nghĩ đến những việc sau khi bị kịch bản tra nữ khống chế, Thời Lễ chỉ biết im lặng nhìn lên nóc nhà. Sau khi nam phụ bị lưu đày, cô liền bắt đầu thu dọn hành lý, tính toán rời đi cùng nhau, kết quả giây tiếp theo bị kịch bản tra nữ khống chế, xách theo tay nải đi tìm tên làm công vẫn luôn có ý tưởng xấu xa với cô.
Vì không đi theo nam phụ đến nơi lạnh lẽo chịu khổ, cô lấy hết tiền bạc trong nhà nhờ tên làm công mang đi, cầu hắn ta mang theo mình rời đi, kết quả tên đó tuy rằng háo sắc, nhưng vẫn thích tiền bạc hơn, nhìn thấy cô có nhiều tiền như vậy lập tức muốn cướp lấy, vì thế giả vờ mang theo cô bỏ trốn, chờ khi chạy đến một khe núi hiểm trở, liền cướp đi tất cả tiền bạc.
Lúc sau Thời Lễ liền thoát ly khỏi thế giới này, vì vậy những gì sảy ra sau đó chỉ có thể được hệ thống truyền lại. Thông qua thông tin của hệ thống, nhân vật này sau khi bị cướp hết tiền bạc, bị quan phủ cho người đi bắt, vì mạng sống chỉ có thể chạy trốn tới nông thôn mai danh ẩn tích, từ đây bắt đầu những chuỗi ngày nghèo khổ, sa với khi đi theo nam phụ còn khổ hơn.
Mà nam phụ sau khi biết thê tử bỏ trốn theo tên nam nhân khác, đầu tiên không tin, liều chết cũng phải đi tìm cô, mấy lần bị quan phủ giữ lại, dứt khoát đưa đến nơi lưu
đày. Cuối cùng vẫn là bạn tốt nam chính đến đưa tiễn hắn, đem tên làm công bắt tới trước mặt, hắn lúc này mới tin tưởng.
Nam phụ tâm như tro tàn, chỉ nói với nam chính một câu: "Thỉnh cầu huynh giữ lại cho hắn ta một mạng, ngày sau ta trở về sẽ tự mình trả thù."
Nam chính tất nhiên đáp ứng, còn giúp nam phụ rửa sạch hiềm nghi, nhưng mà tính tình nam phụ thay đổi rõ rệt, sau khi trở lại kinh thành luôn mang theo bộ mặt chính trực đi làm chuyện xấu, từng bước leo lên đỉnh cao quyền lực, cuối cùng bởi vì thông đồng làm rối loạn kỷ cương án bị nam chính phát hiện, dùng mánh khóe kéo ngã ngựa.
Còn về tên người làm, sau khi nam phụ trở về kinh thành, đã bị hắn giết chết, trước khi chết bị tra tấn sống trong mười ngày, cuối cùng chết trong tình trạng cực kỳ thê thảm, đến nỗi nhân vật của Thời Lễ, trong văn lại không nói tỉ mỉ về kết cục, giống như bị tác giả lãng quên.
Thời Lễ đã xem phần kế tiếp này nhiều lần, mỗi khi xem đến tình tiết tên người làm bị tra tấn, đều phảng phất thấy được số phận của mình, không khỏi cả người phát lạnh. Tuy rằng thời điểm cô rời đi nam phụ vẫn chính trực thiện lương, đối với cô như chú dê còn dịu ngoan đáng yêu, nhưng hiện tại nam phụ đã trở thành đệ nhất gian thần Lẫm triều, Thời Lễ không cảm thấy hắn sẽ còn dịu ngoan như trước.
Thời Lễ có chút đau đầu, không nghĩ ra làm sao để đối mặt với hắn, dứt khoát sinh ra tâm tư trốn chạy trước mấy tháng. Kết quả vừa nghĩ đến như vậy, trong đầu liền xuất hiện hàng chữ:
* * *Nam phụ đã dẫn người bao vây nơi này, nửa canh giờ nữa sẽ đến trước cửa nhà cô.
Thời Lễ: "..."
Chuyện quan trọng như vậy sao ngươi không nói sớm?
* * * Cô không hỏi, việc này hệ thống không chủ động nhắc nhở.
Thời Lễ nhếch miệng, cũng lười so đo với nó, nhanh chóng quay đầu nghĩ cách thoát thân, nhưng nghĩ mãi không ra lý do để hắn tha cho mình.. Ai bảo cô bỏ trốn trước đây đều có chứng cứ đầy đủ, giờ muốn nói dối cũng không làm được gì.
Nhưng nghĩ lại, người lúc trước muốn chạy trốn rõ ràng không phải cô, cầm đồ trong nhà đi đào tẩu cũng không phải cô, nhưng hiện tại lại phải đối mặt với hận ý ngập tràn của nam phụ.. Cho nên cô đã tạo nghiệt gì chứ, mối lần đều bị kích bản tra nữ khống chế được, đem một đám nam phụ bức cho hắc hóa không nói, còn phải tự mình đi dọn dẹp cục diện rối rắm.
Vào lúc cô đang cảm thấy bản thân mình đã bị ủy khuất, bên ngoài liền truyền đến tiếng ầm ầm, Thời Lễ ngẩn người, nhận ra nam phụ đã tới.
Editor: Q17