Buổi chiều hôm đó, Nami lấy ra một tấm bản đồ để lên boong thuyền, nói.
- Chúng ta sắp đến Đại Hải Trình rồi. Con đường duy nhất để vào Đại Hải Trình, là băng qua Núi Đảo Ngược.
Zoro nói.
- Nghe thật rắc rối. Chúng ta không thể đi thẳng đến đó à?
Sanji nói.
- Không. Theo lời kể của lão già, thì chỉ có một con đường đi đến Đại Hải Trình.
Usopp hỏi.
- Tại sao lại như vậy?
Sanji nói.
- Bởi vì nó nguy hiểm.
Usopp bực mình nói.
- Vậy nên tớ mới hỏi là “Tại Sao?”.
Isora nói.
- Đừng hỏi Sanji, hắn chỉ biết bao nhiêu đó thôi, hỏi Nami kìa.
Nami nói.
- Nguyên nhân là...
- Được rồi. Tớ hiểu rồi. Chúng ta cứ đi thẳng và băng qua nó thôi!
Luffy không chờ Nami nói xong thì chen vào nói làm Nami bực mình, Nami tức giận nói.
- Cậu có nghe tôi nói gì không Luffy?
Luffy vô tội nói.
- Không phải như vậy sẽ thú vị hơn à? Chắc chắn sẽ thú vị hơn cách băng qua Núi Đảo Ngược đấy!
Nami ôm mặt nói.
- Cố gắng giải thích cho cậu càng làm tớ phát điên lên!
Isora nói.
- Để tớ giải thích cho.
Sau đó Isora đi lại gần cóc đầu Luffy một cái nói.
- Đồ ngốc, cậu có thấy hải vương chưa, ngoài việc băng qua Núi Đảo Ngược, chúng ta có thể đi qua Vành Đai Tĩnh Lặng, đó là hang ổ của hải vương, nơi đó có hàng nghìn con hải vương, bé nhất cũng là loại to hơn 50m, to hơn cả con thuyền này đấy!
Luffy cả kinh nói.
- Không thể nào!
Usopp hỏi.
- Isora. Sao cậu biết là nơi đó có nhiều hải vương?
Isora nói.
- Đọc báo! Lúc còn ở trên nhà hàng Baratie tớ có đọc được một tin, nói là ông tiến sĩ nào đó đã tìm ra cách để thuyền có thể đi trong Vành Đai Tĩnh Lặng, là nơi có rất nhiều hải vương.
Sanji hỏi.
- Cách gì?
Isora nói.
- Là tráng đáy thuyền bằng một loại đá nào đó, nhưng mà vì loại đá đó rất hiếm nên họ chỉ làm cho một số ít thuyền hải quân thôi.
Usopp nói.
- Thật bất công.
Luffy nói.
- Nhưng điều quan trọng nhất là, chúng ta nên dừng lại ở một hòn đải nào đó và mua một ít thịt. Thịt. Thịt!
Nami chỉ vào một điểm nhỏ trên bản đồ nói.
- Trên hòn đảo này có một thành phố, thành phố này là Loguetown, nó rất nổi tiếng đấy.
Luffy hỏi.
- Loguetown? Nó nổi tiếng vì nhiều thịt à?
Zoro nói.
- Tôi từng nghe đến nó, nó nổi tiếng vì được gọi là “Thành phố của sự bắt đầu và kết thúc”.
Nami nói.
- Đó là nơi mà vua hải tặc Gold Roger được sinh ra. Và cũng là nơi mà ông ấy bị hành hình.
Không khí trên thuyền bỗng nhiên trở nên im lặng, Luffy nói.
- Thành phố nơi vua hải tặc chết à...
Nami hỏi.
- Cậu muốn đến không?
Luffy nói.
- Ừ. Tớ muốn thấy nó. Nơi sinh ra và mất đi của người đàn ông có được tất cả mọi thứ trên thế gian.
Sau đó con thuyền Going merry tiếp tục tiến tới phía trước...
- NHỔ NEO!
Sáng hôm sau, Isora đang ngồi thiền thì bị tiếng thép của Luffy làm giật mình, hắn thầm nghĩ.
- Không biết cứ như vầy thì bao giờ mình mới có thể nhập định đây?
Sau đó Isora đi ra boong thuyền, nơi đây đang có một đám người liên tục chạy qua lại trên boong thuyền, Isora vừa vươn vai xong thì Luffy lại hét lên.
- CĂNG BUỒM!
Isora nói.
- Biết rồi, biết rồi. Đến ngay!
Sau đó Isora và Usopp leo lên cột buồm, mở dây ra, sau đó nhanh chóng leo xuống, đúng lúc Usopp đang leo xuống thì Luffy lại hét lên.
- Hết Tốc Lực Thẳng Tiếng Đến Đại Hải Trình!
Tếng hét của Luffy làm Usopp giật mình tuột tay ra, may mắn là Isora kịp thời kéo Usopp lại nếu không thì sàn thuyền lại thủng một lỗ, sau khi xuống đến boong thuyền Isora lại ngh Luffy lại thét lên.
- Sanji. Thức ăn. Thức ăn!
Sanji từ trong bếp nói.
- Rồi, rồi. Gần xong rồi chờ thêm chút!
Usopp bực mình tìm Luffy nói.
- Luffy cậu muốn giết người à? Tớ xém ngã từ trên cột buồm đấy cậu biết không?
Luffy nói.
- Xin lỗi! Xin lỗi!
Isora không để ý hai người bọn họ, hắn đi vào khoang thuyền ngồi xếp bằng lên ghế tiếp tục ngồi thiền, một lúc sau...
- Ầm ~~~.
- Ầm ~~~.
Isora bực mình đi ra boong thuyền hét.
- Đám ngu ngốc các ngươi có thôi đi không hả?
Zoro hỏi.
- Ngươi gọi ai là ngu ngốc? Tên lùn khốn kiếp.
Isora kéo tay áo lên.
- Ngươi muốn gì hả đầu rêu?
Đúng lúc hai người muốn lao vào đánh nhau thì Sanji hét lên.
- Đám người các ngươi, mau vào ăn cơm!
Sau bữa cơm, Isora lại tìm một chỗ để ngồi thuyền, nơi hắn ngồi là trên cột buồm, vì sao à, vì ở trên này an toàn nhất, nhưng mà yên bình cũng không đến với hắn được bao lâu thì Usopp lại lôi đại pháo ra bắn, Isora hét lên.
- Usopp!
...
Buổi tối, nhân lúc tất cả mọi người đều ngủ, Isora bắt đầu quá trình ngồi thuyền, nhưng không được bao lâu thì.
- Sanji... Cho tớ ăn.
- Cậu ăn rồi tên ngốc... Phải biết... Kiềm chế chứ. Yên lặng chút cho tôi ngủ nào.
- Thằng quái đản như ngươi lúc nào cũng ngủ được. Thôi im mồm đê!
Isora mở mắt ra, nói.
- Đúng là không bao giờ yên tĩnh được với đám ngu ngốc các ngươi!
Vài ngày sau, Isora đã dần quen với việc ngồi thiền trong tiếng ồn, nhưng hắn vẫn chưa thể nhập định được, hôm nay hắn ngồi trên đài quan sát, trong lúc hắn đang ngồi thiền thì nghe thấy tiếng nói của Zoro.
- Này. Hình như tôi nhìn thấy một hòn đảo.
Sau khi nghe câu nói này, tất cả mọi người bao gồm Isora đều có mặt trên boong thuyền, Luffy là người đến trước nhất, cậu ta hỏi.
- Thật sao? Hòn đảo đó trong như thế nào vậy?
Nami nói.
- Không phải