Isora tựa vào một gốc cây thở hỗn hển, bây giờ đã là ba ngày từ khi hắn chạy vào rừng, hắn đã chạy trốn ba ngày hai đêm rồi, cũng may mắn là hắn thường xuyên vào rừng tìm quặng sắt, nên hắn quen thuộc từng cành cây ngọn cỏ nơi đây, vì vậy hắn mới có thể chạy thoát khỏi đám quái vật đó.
Isora gọi bọn chúng là quái vật, hắn từng nhìn thấy một tên trong bọn quái vật đó nhổ bật gốc cái cây khổng lồ một cách nhẹ nhàng, đến giờ Isora mới biết hành động của hắt là ngu ngốc như thế nào, đến giờ hắn mới biết hôm đó hắn may mắn như thế nào mới có thể giết được con quái vật đó.
- Dì Bellemere-san, cháu xin lỗi, nếu không phải cháu quá yếu thì dì đã không chết! Xin lỗi bác Genzo, cháu quá yếu...
Isora vừa khóc vừa lẩm nhẩm một mình trong rừng, hắn không dám nói quá lớn tiếng vì sợ bị phát hiện, cũng không thể im lặng nếu không hắn sẽ tự lm mình điên mất. ( trong mắt main thì cả Bellemere và Genzo đều đã chết, vì hắn nhìn thấy Genzo nằm trong vũng máu mà.)
- Isora! Tỉnh táo lại, ít nhất cậu vẫn còn sống, việc bây giờ cậu nên là nhất là trốn ra khỏi hòn đảo này. Bây giờ bọn hắn quá mạnh đối với cậu nhưng không có nghĩa là tương lai cũng vậy, có tôi ở đây, tôi sẽ dạy cho cậu cách trở nên mạnh hơn.
Garuda Goro nói.
Isora thầm nghĩ.
- Cảm ơn ông, Goro, nhưng bọn quái vật đó là người cá, biển là địa bàn của bọn chúng, làm sao tôi có thể trốn đi được chứ?
Garuda Goro suy nghĩ một chút rồi đáp.
- Chỉ cần cậu ra biển, cho dù cậu có bị bọn hắn giết thì tôi cũng có cách cứu sống cậu!
Isora giật mình hỏi.
- Cách gì? Ông có thể cứu dì Bellemere và ông bác Genzo không?
Garuda Goro nói.
- Thứ nhất, cách này chỉ có thể dùng lên người cậu! Thứ hai ông bác Genzo chưa chết!
Isora vội hỏi.
- Ông bác Genzo chưa chết sao?
Garuda Goro nói.
- Đúng vậy! Mà, bây giờ cậu nên đi và nhà đi, sau khi tạm biệt ông ngoại của cậu thì chúng ta rời khỏi đây.
Isora trả lời một tiếng rồi chọn một phương hướng sau đó rời khỏi khu rừng, hai tiếng sau, Isora đứng trước một căn nhà bị lật ngược, hai mắt hắn đầy tuyện vọng nhìn xung quanh, trên mặt của hắn có từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuống, xung quanh hắn là từng căn nhà bị lật ngược, trên mặt đất thì có một vết cày kéo dài từ bờ biển đến cuối làng Gosa.
- Ông ngoại!
Hắn hét lớn một tiếng rồi nhanh chóng chạy về phía động của ngôi làng, nơi đó là nhà của hắn, Isora vừa chạy vừa cầu nguyện cho ông Jiro bình an.
Một tiếng sau... Isora đứng trước ba cái bia mộ, phân biệt là mẹ của hắn Akira Umi, ông ngoại của hắn Akira Jiro và bác sĩ Ayame. Isora đứng ở đó một lúc rồi quay người rời đi.
Giọng nói của Garuda Goro vang lên trong đầu hắn.
- Cậu đi đâu đó?
Isora nói.
- Trả thù!
Garuda Goro khinh miệt nói.
- Với sức mạnh bây giờ của cậu sao? Đi chịu chết còn được!
Isora dừng lại hỏi.
- Vậy ông nói xem bây giờ tôi phải làm sao?
Garuda Goro nói.
- Bây giờ cậu phải rời khỏi hòn đảo này rồi tìm một nơi an toàn, tập luyện một thời gian, đến khi có đủ sức mạnh hãy quay lại trả thù.
Isora bực mình nói.
- Ông không thấy tất cả tàu thuyền đều đã chìm hết rồi à? Làm sao tôi rời khỏi được chứ?
Garuda Goro nói.
- Cậu không biết vào rừng chặt cây làm thuyền sao?
- Tôi không biết làm thuyền!
Isora buồn bực nói.
Garuda Goro cười nói.
- Tôi biêt! Để tôi dạy cậu, bây giờ cậu về tiệm rèn tìm dụng cụ đi rồi vào rừng làm thuyền, nhớ là phải chạy sâu vào rừng, tốt nhất là chạy đến bờ bên kia của khu rừng.
- Ha ha, tôi đúng là ngu ngốc, sao lại quên là ông biết tất cả chứ.
Isora cười nói một câu rồi lập tức chạy về tiệm rèn lấy dụng cụ.
Tuy là tiệm rèn cũng bị lật ngược lên nhưng mà dụng cụ thì vẫn còn, chỉ là nó bị văng lung tung mà thôi, Isora tìm rất lâu mới tìm thấy một cây búa, sau đó lại chạy khắp làng, khó khăn lắm mới tìm được một cây cưa, bình thường hắn thấy người dân trong làng đều dùng đinh sắt để đóng thuyền nên hắn định đi tìm đinh sắt, nhưng Goro nói là không cần, chỉ cần hắn tìm vải để làm buồm thôi, nên hắn lại chạy đi tìm vải, sau đó lại chạy vào rừng.
Hai tiếng sau Isora đứng trước một chiếc thuyền buồm méo mó, dè chừng hỏi.
- Goro, ông thấy cái này có giống thuyền không?
Garuda Goro do dự một chút mới nói.
- Cái này... Chắc cũng là thuyền...
Isora nói.
- Chắc cũng là sao? Ý tôi là nó có thể dùng để chạy trốn hay không?
Garada Goro nói.
- Chạy trốn bằng cái thuyền này? Không bằng cậu đi tìm Arlong chịu chết đi, cho nó ngầu một chút.
Isora bực mình nói.
- Tôi biết là nó xấu một chút, nhưng dù gì cũng là chiếc thuyền đầu tiên tôi tự tay làm ra, ít nhất nó cũng có thể nổi mà.
Garuda Goro hỏi.
- Vấn đề chính là nó nổi không lâu, không tin thì cậu có thể thử xem nó có nổi được một ngày không!
Isora hỏi.
- Vậy giờ phải làm sao? Phá hủy nó sao?
Garuda Goro nói.
- Không cần phá, có thể nó sẽ có ít cho việc bỏ trốn của cậu. Cậu chỉ cần làm thêm một chiếc thuyền khác thôi, sau đó tìm ít rơm làm thành một người rơm rồi đặt vào chiếc thuyền này là được.
Isora trả lời một tiếng rồi tiếp tục làm thuyền, nơi đây là bờ biển phía sau khu rừng, nơi này ít ai lui tới nên Isora mới có thể yên tâm làm thuyền.
Hai tiếng sau Isora đã chuẩn bị hoàn tất mọi thứ, chiếc thuyền thứ hai hắn làm ra cũng giống như chiếc thứ nhất làm Goro không còn gì để nói, đành phải dạy hắn làm một chiếc bè gỗ có buồm, may mắn là bè gỗ dễ làm nên hắn không mất nhiều thời gian,