Isora bay nửa ngày, vượt qua một nửa sa mạc và vài thị trấn hoang tàn, sau đó hắn đáp xuống trên sa mạc gãi đầu khó hiểu nói.
- Yuba ở đâu nhỉ? Bay lâu như vậy vẫn không thấy nơi nào có người... Goro, Yuba ở hướng nào?
Garuda Goro nói.
- Hướng tây.
Isora nói.
- Cảm ơn.
Sau đó Isora lại bảy về hướng tây, một lúc sau hắn khiếp sợ dừng lại nhìn vào các tòa nhà trong cơn bão cát ở trước mặt hỏi.
- Đây là Yuba à?
Garuda Goro nói.
- Cơn bão cát này không được bình thường lắm...
Isora hỏi.
- Ý ông là sao?
Garuda Goro nói.
- Giống như là... Có người sở hữu trái ác quỷ cố tình tạo thành... Chắc vậy...
Isora nói.
- Sao có thể chứ!? Làm sao mà một con người có thể tạo ra thảm họa thiên nhiên được!
Garuda Goro nói.
- Sức mạnh của trái ác quỷ lớn hơn sự tưởng tượng của cậu rất nhiều. Đặc biệt là những trái ác quỷ hệ Logia.
Isora im lặng nhìn cơn bão cát thật lâu, khoảng mười phút sau khi cơn bão cát dừng lại, có một ông lão cầm một cái xẻng đi ra khỏi tòa nhà sau đó đi vào một cái hố, Isora đi đến gần tò mò nhìn vào, chỉ thấy ông lão đang dùng xẻng đào cát lên, ông lão ngẩng đầu lên nhìn Isora một cái rồi lại cúi người vừa đào vừa nói.
- Cậu bé đi một mình tới đây à? Người nhà của cậu đâu?
Isora vô thức nói.
- Chết cả rồi.
Ông lão dừng tay lại dùng đôi mắt tang thương nhìn Isora nói.
- Sa mạc rất ác liệt... Chắc là cậu mệt mỏi lắm. Nhưng mà... Đáng tiếc là thành phố này đã khô cằn rồi.
Isora nhìn một vòng hỏi.
- Vậy, nơi đây là Yuba à?
Ông lão nhìn vào những căn nhà bỏ hoang nói.
- Ừ... Nó... Từng là một thành phố phồn hoa.
Isora trầm mặc một lúc rồi nói.
- Nó còn sống.
Thấy ông lão nghi hoặc nhìn mình, Isora tiếp tục nói.
- Nơi này còn có sinh cơ. Tuy tôi không biết bộ dáng lúc trước của nó ra sao, nhưng tôi cảm nhận được sự sống của nó vẫn còn.
Ông lão mỉm cười nói.
- Cậu cũng nghĩ vậy à.
Isora lấy một túi nước ra đưa cho ông lão nói.
- Ông uống không?
Ông lão dùng hai tay nhận lấy túi nước uống một ngụm rồi trả lại cho Isora, sau đó hỏi.
- Cậu tới đây làm gì?
Isora ngồi xuống đất nói.
- Lúc đầu là muốn ngăn một tên ngốc.
Ông lão hỏi.
- Vậy bây giờ muốn làm gì?
Isora mỉm cười nói.
- Bây giờ thì muốn làm một tên ngốc.
Ông lão cười ha ha nói.
- Người trẻ tuổi thật thú vị.
Sau đó Isora nói.
- Tôi có thể ở trọ một đêm không?
Ông lão gật đâu nói.
- Ở đây có rất nhiều phòng óc, cậu cứ chọn một cái mà ở.
Isora cảm ơn một tiếng sau đó mang balo đi vào một căn nhà, một lúc sau hắn đi ra ngoài nói.
- Để tôi giúp một chút.
Lúc đầu ông lão còn muốn từ chối, nhưng Isora đã dùng năng lực quấn quanh cánh tay tạo thành cây xẻng bắt đầu đào cát, hai tiếng sau, trời bắt đầu tối dần, Isora đang đào cát thì đột nhiên dừng tay lại nhìn lên trời, ông lão cũng dừng tay nói.
- Bão cát lại kéo tới rồi.
Isora nhìn về một người đang đứng trên bầu trời phía xa thì thào.
- Hắn là Crocodile à?
Garuda Goro nói.
- Không rõ, nhưng chắc chắn hắn là người tạo ra mấy cơn bão cát.
Ông lão hỏi.
- Cậu nói gì?
Isora nói.
- Không có gì. À chúng ta phải mau trốn bão thôi.
Ông lão dẫn Isora vào một căn nhà, sau đó kéo một cánh cửa ngầm dưới mặt đất ra chui vào, Isora nhìn ông lão chui vào sau đó quay đầu đi ra ngoài, một lúc sau ông lão mới phản ứng vội hét lên.
- Này cậu bé! Mau quay lại! Bão cát rất nguy hiểm!
Isora nói.
- Ông ở trong đó đi. Tôi phải đi đập con cá sấu kia một trận.
Sau đó Isora đeo kiếm lên lưng rồi bay thẳng lên trời trong ánh mắt kinh ngạc của ông lão, trong lúc Isora đang bay, Garuda Goro nói.
- Cậu đánh không trúng tên đó đâu, hắn là người sở hữu trái ác quỷ Logia đấy.
Isora nói.
- Tôi có một chiêu có thể đánh trúng tên đó, nếu may mắn tôi có thể dùng một chiêu để giết chết hắn luôn.
Garuda Goro nói.
- Đó là nếu may mắn