Trong nháy mắt khi nhìn thấy thiếu nữ tóc đen dài trước mặt, Masamune tưởng rằng đó là Seishuuin Naoki.
Nhưng thiếu nữ có vẻ như hoàn toàn không hề ngạc nhiên về phản ứng này của hắn.
“Vương, ta là Seishuuin Ena, gia chủ đời kế tiếp của nhà Seishuuin! Tổ tiên có ra lệnh cho ta trong trường hợp nàng không quay về, ta sẽ thay thế tổ tiên tiếp tục phụng dưỡng ngài!”
Masamune chợt hiểu.
Có lẽ Seishuuin Naoki đã chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất xảy ra, nên mới đào tạo người kế nghiệp là Seishuuin Ena. Mà trùng hợp là chính hắn cũng từng nhầm lẫn Seishuuin Naoki thành Seishuuin Ena trong quá khứ, nhưng bây giờ... Lại nhầm Seishuuin Ena thành Seishuuin Naoki?
Ngoại hình của hai người gần như giống hệt nhau.
Cái này là gì? Luân hồi? Thời gian? Ngẫu nhiên? Tất nhiên?
Thanh niên tóc đen giống như nắm được một cái gì đó, nhưng lại giống như không nắm được bất kỳ điều gì.
Mà thấy hắn không có phản ứng, cảm giác thấp thỏm trong lòng Công Chúa Vu Nữ của Kiếm càng tăng mạnh.
Nàng biết mình rất giống với tổ tiên, nhưng nói cho cùng... Vẫn không phải là tổ tiên. Nếu như vị Thần Linh mà nàng được yêu cầu từ nhỏ phải phụng dưỡng này không chấp nhận nàng, Seishuuin Ena không biết mình sau đó phải làm gì.
“Vương! Ena biết mình vẫn còn rất nhiều điều chưa đủ, nhưng Ena có thể tiếp tục học hỏi! Ena cũng có thể nắm giữ các mối liên hệ của gia tộc Seishuuin, còn có... còn có...”
Bệnh mơ hồ lại tái phát.
Thiếu nữ quên mất mình lúc trước đã chuẩn bị định nói gì.
Nếu trong tình huống bình thường, Seishuuin Ena hoàn toàn có thể bỏ qua không chú ý. Nhưng bây giờ là đôi mặt với chủ nhân của toàn bộ gia tộc Seishuuin, thiếu nữ Yamato Nadeshiko này cảm thấy bối rối đến sắp phát khóc.
“Ô... Ena quên tổ tiên đã dặn phải nói gì.”
Cuối cùng nàng ủ rũ nói.
Tính cách của một trong những vị nữ chính của Campione này khiến cho Masamune cảm thấy buồn cười. Hắn bước xuống cầu thang từ máy bay, sau đó tiến đến trước mặt của thiếu nữ.
“... Seishuuin Ena, đúng không?
Một khe hở xuất hiện bên cạnh thanh niên tóc đen.
Hắn đưa tay vào trong đó, sau đó lấy ra thanh dao găm màu vàng, đặt ngang tầm mắt của thiếu nữ.
“Có lẽ ta không cần phải giới thiệu lại. Như vậy - Seishuuin Ena, ngươi có muốn tiếp tục thừa kế làm Vu Nữ cùng người đại diện của ta tại Nhật Bản, đồng thời tiếp tục thực hiện trách nhiệm của nhà Seishuuin?”
“Đương nhiên, Vương! Đây là vinh hạnh của Ena!”
Nghe được lời nói của hắn, vẻ ủ rũ trên gương mặt thiếu nữ biến mất, thay vào đó là cảm động cùng vui mừng.
Dù đôi má đã đỏ rực, Seishuuin Ena vẫn đón lấy Erosion, vuốt thẳng mép váy, sau đó quỳ xuống khép hai ngón tay lại hành lễ:
“Từ nay về sau, xin Vương chỉ giáo Ena nhiều hơn.”
Đây là đại lễ của thê tử Nhật Bản cổ đại thực hiện với trượng phu.
Công Chúa Vu Nữ của Kiếm biết rất rõ [trách nhiệm của nhà Seishuuin] là gì. Nếu như nói một cách nghiêm túc, nhà Seishuuin là thuộc về thanh niên tóc đen trước mặt nàng, mà nàng thân là gia chủ kế tiếp đương nhiên sẽ phải phụng dưỡng hắn cả đời.
Nhưng Seishuuin Ena cũng có tư tâm nhất định - thiếu nữ không muốn chỉ hài lòng với vị trí của Vu Nữ, mà nàng còn mong muốn có [danh phận] nhất định.
Chỉ cần thanh niên tóc đen chấp nhận đại lễ này của nàng, Seishuuin Ena sẽ có thể coi là [thiếp thất] của Ma Thuật Vương.
Thiếu nữ không phải là tổ tiên của mình, nàng muốn có được nhiều hơn.
Mà Masamune cũng vui vẻ nhìn thấy điều đó.
Khi thấy thanh niên tóc đen cũng không phản đối, Seishuuin Ena mới gương mặt hồng hồng đứng dậy, ôm Erosion vào trong ngực đứng sang một bên.
Thấy vậy, Sayanomiya Kaoru mới thở dài trong lòng, tiến lên cúi người.
×— QUẢNG CÁO —
“Kính chào ngài, Ma Thuật Vương! Sayanomiya Kaoru xin được đại diện cho gia tộc Sayanomiya cùng Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử, chào mừng ngài quay trở lại Nhật Bản!”
Rõ ràng là tâm tư của Công Chúa Vu Nữ của Kiếm rất rõ ràng, thậm chí còn có chút thất lễ, nhưng vị Ma Vương kiêm Thần Linh này lại hoàn toàn không để ý.
Kế hoạch vỡ tan từ trong trứng nước...
“Ngày hôm nay Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử cũng xin dâng cho Vương một phần lễ vật để thể hiện lòng trung thành của chúng ta.”
Vừa dứt lời, hai tên thuộc hạ của nàng đã cầm theo chiếc hộp dài tiến lên.
Vẫn tiếp tục cúi người, Sayanomiya Kaoru nói tiếp:
“... Do tính đặc thù của lễ vật này, xin kính mong Vương giơ cao đánh khẽ, đừng mở nó ra tại sân bay Haneda.”
“Ồ?”
Ánh mắt từ thiếu nữ tóc đỏ dời đi, tập trung vào chiếc hộp dài vừa được đưa đến trước mặt.
Sau đó Masamune nhíu mày khó hiểu.
Cảm giác giống như một loại Thần Khí, nhưng cũng không quá giống...
Hắn vốn nắm giữ kỹ năng chế tạo [Binh Khí Thần Tạo], nên có thể nhạy cảm nhận ra được vật trong chiếc hộp dài rất giống với một kiện Thần Khí. Nhưng đồng thời, bản năng của Thí Thần Giả trong người hắn lại đang rung động.
“Vậy thì cầm về Nagasaki đi.”
Cuối cùng, hắn quyết định mang về [Ma Thuật pháo đài] của mình.
————
Masamune vốn định nhân cơ hội đi tham quan Tokyo hiện đại, tiện thể ghé qua một số địa danh mà hắn đã từng nghe nói nhưng chưa từng được đến.
Nhưng nếu như Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử đã mang đến một vật thú vị cho hắn, thanh niên cũng không ngại sử dụng ma thuật dịch chuyển đến Nagasaki để xem xét nó.
Bước ra từ trong cánh cổng kết nối giữa sân bay Haneda và Nagasaki, Sayanomiya Kaoru cùng các thành viên của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử im lặng nhìn cánh cổng ma thuật đóng lại.
"... Thủ lĩnh, hình như đây không giống như là [ma thuật dịch chuyển]..."
"Không, đây chính là [ma thuật dịch chuyển]." Sayanomiya Kaoru ra hiệu cho thuộc hạ tiếp tục đi theo