Quả nhiên theo Tiểu Vân hắn dự đoán, Tiểu Điệp độ tuổi và tư chất đều thỏa mãn.
Chỉ là đến những sau cùng như sinh, lão, bệnh, tử...Tiểu Điệp nàng tuổi đời còn có chút ít trải qua những chuyện như vậy còn hiếm thế nên khi gặp tới cửa ải này nàng phải đứng đấy gần ba tiếng đồng hồ mới có thể vượt qua.
“Vượt qua liền tốt, vượt qua liền tốt.” Tiểu Vân hắn nhìn xuống Tiểu Điệp cười cười tự nói một mình.
Tiểu Vân hắn hành động này đương nhiên liền sẽ bị Bích Hồng nàng chú ý.
Nàng nhìn xuống Tiểu Điệp xong nhìn lại Tiểu Vân vội hỏi : “Công tử, kia là ai a ? Từ lúc ngồi xem tới giờ riêng chỉ nàng vượt qua ta mới thấy công tử phản ứng.”
Theo Bích Hồng nàng nghĩ Tiểu Vân bậc này đại lão còn sống trên đời thì sẽ không còn người thân mới phải.
Thế mà bây giờ lại vì một tiểu cô nương mà bật miệng khen hay.
Chả nhẽ trâu già thích gặm cỏ non ?
Tiểu Vân hắn nhìn sang Bích Hồng đáp : “Nàng là ta tiểu muội.”
Chỉ đơn giản một câu nhưng đã quá đủ để trả lời.
Nàng là ta tiểu muội nàng có thể thông qua ta không vui được sao ? Bích Hồng nàng chỉ “ồ” lên một tiếng nhỏ trong miệng xong như có chút nghĩ nghĩ.
Bậc này đại lão còn có muội muội, nếu có thì cũng là đã quá tuổi tham gia rồi a ? Thế nhưng đây vì sao lại là một cô nương đang tuổi thanh xuân, có thể vượt qua trận pháp đã nói lên toàn bộ.
Bích Hồng nàng nghĩ nghĩ cũng không hiểu được liền nhìn sang hắn nói : “Nếu là công tử tiểu muội sao không nói ra một tiếng ta liền có thể để dễ dàng hơn.”
Tiểu Vân hắn mỉm cười nhìn nàng nhẹ nhàng đáp : “Con đường của muội ấy nếu được trải hoa hồng vậy liền khó mà thành cường giả.”
Cũng không phải Tiểu Vân hắn thể hiện chính mình cao siêu gì chỉ đơn giản là hắn biết với hắn quan hệ với Hồng Yên Lâu thì Hồng Yên Lâu cũng sẽ không giúp tới hai lần a.
Hắn được ngồi đây quan chiến đã là Bích Hồng vị này nâng đỡ rồi nếu lại làm phiền thì càng không tốt.
Chưa nói tới, Tiểu Điệp nàng còn có một lão bà bà bên thân giống như khí vận chi tử.
Con đường của nàng chắc chắc sẽ do người đó mở ra nào đến một ca ca như hắn lo chuyện bao đồng.
Tiểu Vân hắn mặc dù biết mình đã có sức chiến đấu của kết đan kì nhưng kết đan kì có to sao ?
Không không, trong mắt Tiểu Vân kết đan kì hết sức nhỏ bé.
Giống như Tiểu Điệp đã là một luyện khí thua hắn có một cảnh giới cỏn con mà thôi.
Chính vì như vậy Tiểu Vân hắn cảm giác con đường của nàng không do hắn mở ra được.
Còn thêm lí do nữa như sư tôn Tiểu Điệp cảnh giới khẳng định sẽ là rất rất cao.
Dù sao theo sáo lộ tiểu thuyết chính là như thế, nên đối với người tiểu muội này Tiểu Vân hắn càng yên tâm hơn hết.
Trái lại với Tiểu Vân hắn văn vở một câu nói ra hoa thì Bích Hồng nàng còn mải ngồi nghĩ nghĩ.
Nguyên lai là công tử không muốn tiểu muội hắn biết hắn là một đại lão.
Hắn chỉ muốn đứng sau nhìn tới tiểu muội mình từng bước phát triển lên cường giả đỉnh cao.
Nghĩ tới cái tình cảnh này Bích Hồng nàng có chút khâm phục Tiểu Vân.
Đại lão quả kiên luôn có suy nghĩ khác người, rõ ràng là có thể nâng một người từ bình thường lên cường giả nhưng không chọn như vậy mà để hắn tự phát triển.
Về điểm suy nghĩ này đúng là nàng thua kém xa a.
Tiểu Vân hắn cũng không biết một câu nói đơn giản để Bích Hồng suy nghĩ như vậy.
Hắn chỉ là từ tiểu thuyết ra văn vở một chút mà thôi.
Sau Tiểu Điệp thì hai vị Trần Phong và Trần Nghĩa cùng đều vượt qua chỉ là thời gian có chút lâu hơn mà thôi.
Ý vị này Đại Nam Hoàng Triều tương lai thật sự rộng mở, có ba người tư chất đủ đi qua trận pháp không rộng mở sao được a.
Quan sát xong ba vị Tiểu Vân hắn cũng cùng Bích Hồng trở về.
Đại hội cũng không có mở tới quá muộn đến khi trời vừa tối hẳn liền kết thúc.
Những người chưa tham gia sát hạch liền chờ tới ngày mai những người đã thông qua và có lệnh bài liền có thể nghỉ ngơi tại nhà chờ tới vòng thứ hai.
Nghe trưởng lão tuyên bố xong mọi người đều giải tán trở về chính mình nơi nghỉ ngơi.
Tiểu Vân hắn cũng tạm biệt Bích Hồng nàng nhanh chân đi