Hắn nâng đũa, muốn đích thân gắp thức ăn cho Lục Kiến Vi, Lục Kiến Vi vội vàng ngăn cản: “Không cần, để ta tự làm.
”Nàng trang bức chỉ vì muốn hù dọa đối phương, không phải thật sự vì để người khác làm trâu làm ngựa cho mình.
“Các ngươi ngồi xuống hết đi.
” Nàng ngồi trên cao, Trương bá và Chu Nguyệt ngồi bên trái, phụ tử Tiết gia trực tiếp ngồi ở cuối, trên mặt không có chút nào không tình nguyện.
Lục Kiến Vi: “……”Nàng lại lần nữa sâu sắc cảm nhận được cẩn trọng của dân thường đối với võ giả.
“Lục trưởng quầy, đây là chiêu bài của tiểu đi3m.
” Tiết Bình Sơn chỉ món ăn ở giữa, thấp giọng giới thiệu cho nàng.
“Nguyên liệu chính là thịt bồ câu được nuôi nấng công phu, gia vị là một số dược liệu ôn hòa bổ dưỡng, trong bụng bồ câu có cải trắng, cải trắng vị cam ngọt thanh mát giúp đỡ ngấy.
”Lục Kiến Vi ngạc nhiên hỏi: “Túy tiên có nghĩa là gì?”“Nhân loại đều muốn bay lên trời làm thần tiên, chim chóc là gần với thần tiên nhất, bồ câu lại là sứ giả đưa tin, có lẽ một ngày nào đó có thể mang lời cầu nguyện của nhân loại đến tai thần tiên, cho nên ta dùng từ ‘tiên’.
”Lục Kiến Vi nâng đũa gắp một miếng thịt đùi đưa lên chóp mũi, quả nhiên trong thịt có mùi rượu nhàn nhạt, ngọt thanh như rượu trái cây, tản ra hương khí làm say lòng người.
“Đây là ‘túy’ ư?” Nàng nói rồi bỏ thịt vào miệng, khen ngợi từ đáy lòng: “Không hổ là chiêu bài, hương vị rất tuyệt.
”Tiết Bình Sơn tươi cười nói: “Chút tiểu tâm cơ không thể gạt được hỏa nhãn kim tinh của Lục chưởng quầy, ngài thích là được.
”Lục Kiến Vi: “……”Quá đáng rồi, còn nịnh nữa nàng sẽ bị thổi bay mất.
“Có thể nếm được tay nghề Tiết lão bản là vinh hạnh của ta.
” Lục Kiến Vi thong thả nói: “Ngày sau nếu cần giúp đỡ Tiết lão bản có thể tới khách đi3m tìm ta.
”Tiết Bình Sơn trong lòng chấn động, hắn đến nhận lỗi lại tự mình xuống bếp không phải là vì những lời này sao?“Không dối gạt Lục chưởng quầy, Tiết mỗ quả thực muốn nhờ ngài giúp một chuyện.
” Hắn rót cho Lục Kiến Vi một chén rượu, rượu cũng là thứ hắn trân quý, ngày thường căn bản không nỡ lấy ra.
Lục Kiến Vi không uống rượu, nhưng cũng không ngăn cản.
“Nói nghe thử.
”Tiết Bình Sơn liếc mắt nhìn qua nhi tử thần sắc kích động, nói: “Khuyển tử từ nhỏ đã muốn học võ, chẳng qua Tiết gia không có cách nào giúp hắn, khuyển