“Cần mất phí kiểm tra.
”“Ngươi chỉ là một hệ thống, ham tiền như vậy làm gì?”“Hệ thống cũng cần năng lượng để duy trì vận hành.
”“Phải không?”“Thích kiểm tra thì kiểm tra, không thì thôi.
”“Phí kiểm tra bao nhiêu?”“Phải xem ngươi chọn combo nào nữa?”“……”Lục Kiến Vi thấy độ keo kiệt của hệ thống lại thăng cấp thì vô cùng tức giận, không phải thấy nàng nhận nhiều lễ vật nên tâm thái không cân bằng, muốn xen vào nhổ lông dê nàng chứ?Nể tình hệ thống vẫn còn tác dụng, Lục Kiến Vi cũng tình nguyện cho nó chút lợi ích, nàng hỏi: “Có những combo nào?”“Chỉ kiểm tra căn cốt, 100 đồng; kiểm tra căn cốt và đề nghị tâm pháp, 1000 đồng; kiểm tra căn cốt, đề nghị tâm pháp và đề nghị võ kỹ, 5000 đồng.
”Lục Kiến Vi: “Ngươi là hệ thống dựa vào ăn cướp để lập nghiệp sao?”Hệ thống: “Như nhau thôi.
”Lục Kiến Vi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Kiểm tra căn cốt và đề nghị tâm pháp.
”Hệ thống: “Thiên phú căn cốt 75%, trung đẳng; đề nghị tâm pháp: Phù Hồi Kinh.
Đã từ tài khoản cá nhân của ký chủ khấu trừ 1000 đồng.
”Lục Kiến Vi đau lòng, nhưng biết làm thế nào được, ai bảo lợi ích Tiết gia cho nàng hấp dẫn như vậy chứ?Nàng ngước mắt giả vờ lơ đãng nói: “Quý phủ tài lực thâm hậu, nếu thật sự bỏ một số tiền lớn theo đuổi võ học, nói không chừng sẽ có người đáp ứng.
”Tiết Quan Hà hổ thẹn cúi đầu, bàn tay dưới bàn nắm chặt.
“Thật không dám giấu giếm, Quan Hà quả thực từng bái sư, chỉ là…” Tiết Bình Sơn thở dài: “Tiền tài một xu cũng không thiếu nhưng không học được một nửa chiêu thức ra hồn, sư phụ dạy hắn đều nói hắn học không thông, là tên đầu gỗ không có thiên phú tập võ.
”Sợ Lục Kiến Vi ghét bỏ, Tiết Bình Sơn lại giải thích: “Chỉ cần có thể học một nửa chiêu thức là được, không cần học thật tốt, người có ngốc đến đâu cũng không thể một chút cũng học không vào chứ?”Mà cho dù có thật sự học không được thì cũng lời được một đoạn tình nghĩa sư đồ, có phần ân tình này về sau nhi tử gặp chuyện, Bát Phương khách đi3m cũng không thể không ra mặt chống lưng.
Lục Kiến Vi cười khẽ: “Các ngươi không sợ ta lấy tiền xong sẽ không dạy sao?”“Lục chưởng quầy lòng dạ chính trực, được chính là được, không được chính là không được, ngài mở khách đi3m tại đây đã là phúc khí cho bá tánh Lâm Nguyệt Thôn, cũng chính là phúc khí của Vọng Nguyệt Thành.
” Tiết Bình Sơn không tiếc lời khen ngợi.
Lục Kiến Vi trầm ngâm một lúc lại hỏi Tiết Quan Hà: “Có biết nấu ăn không?”“Biết! Ta biết!”Lục Kiến Vi gật đầu: “Ta không thu đồ.
Nhưng