Biên: Lap Tran-----Mọi người vừa nói chuyện phiếm vừa đimNhiệm vụ Lâm gia giao cho bọn họ là buổi trưa chạy tới dược viên, sau đó áp giải dược liệu trở lại Thạch Hỏa thành.Mà lúc này sắc trời còn sớm.Cho nên bọn hắn có thể đến bãi chăn nuôi của Trương gia trước..
.
.Trần Triệt trộn lẫn trong nhóm, nghe mấy người kể chuyện về cường giả Tế Thế minh.Giảng đến chỗ đặc sắc, nước bọt bắn tung toé."Đại khái là ước mơ của nhân vật tầng chót trong giang hồ? Không biết khi nào ta mới có thể trở thành cường giả như vậy?"Trần Triệt cũng ước mơ theo..
.
.Sau nửa canh giờ, mấy người đi tới cổng bãi chăn nuôi của Trương gia."Có ai không?"Triệu Đồng tiến lên kêu cửa.Không lâu sau có một tên gia đinh thở hồng hộc chạy ra."Mấy vị tới thật đúng lúc! Nghiệt súc kia đang làm loạn bên trong!"Nghe nói như thế, mọi người không kinh sợ mà còn vui mừng, liền đi theo gia đinh tiến vào.Đi vào trong, mọi người liếc mắt liền thấy ở cạnh thân cây cách mấy chục thước có một con lợn rừng răng dài to lớn đang gặm một con dê nhà.Khắp nơi đều ngổn ngang lộn xộn xác dê nhuốm máu, ít nhất phải có mười mấy xác dê.Giữa đám xác dê có hai võ giả Trương gia đang tức giận cầm đao nhìn về phía lợn rừng răng dài.Thấy sáu võ giả Khí Huyết cảnh chạy tới, hai võ giả Trương gia như thấy được cứu tinh, cao giọng nói: "Xin mời chư vị huynh đệ Lang Nha đường giúp Trương gia ta tiêu diệt nghiệt súc này!"Hắn còn chưa nói hết thì Triệu Đồng đã dẫn mọi người vây quanh con lợn rừng răng dài.Con lợn rừng răng dài này không hề sợ hãi, vẫn như gặm thịt dê, ánh mắt còn lóe ánh sáng hồng."Súc sinh đúng là súc sinh! Sắp chết đến nơi mà còn không biết!"Triệu Đồng cười lạnh một tiếng, sau đó giơ tay với Đỗ Bằng.Đỗ Bằng ngầm hiểu, lúc này gỡ cung to trên lưng xuống.Ngay sau đó giương cung, cài tên.Chờ nhắm chuẩn xong, Đỗ Bằng hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên buông dây cung!Vù!Một tiếng xé gió vang lên, mũi tên kim loại bắn vào đùi trái phía trước của lợn rừng răng dài."Bắn đẹp!"Nhìn thấy một màn này, Trần Triệt thầm khen một tiếng.Lợn rừng răng dài da dày thịt béo, với thực lực Khí Huyết cảnh của Đỗ Bằng, dù bắn chỗ nào cũng không đủ lấy mạng nó.Trong tình huống này phải bắn chân, trước suy yếu sức hoạt động của lợn rừng răng dài rồi tính tiếp.Bỗng nhiên chịu một tiễn, lợn rừng răng dài gầm thét, lập tức buông xuống xác dê, xông về phía Đỗ Bằng.Đỗ Bằng nhanh chóng thu cung xoay người bỏ chạy.Lợn rừng răng dài xông tới khiến cho vết thương trên đùi rách ra."Hao tổn thể lực của nó trước!"Triệu Đồng chỉ huy.Mấy người khác rất ăn ý, đã sớm vây quanh lợn rừng răng dài.Lợn rừng răng dài thấy công kích Đỗ Bằng thất bại, lại vọt về phía Vương Chấn.Vương Chấn cũng nhượng bộ.Lợn rừng răng dài nhân cơ hội trốn khỏi vòng vây, nhưng chân trước đã bị thương nên hành động hạn chế, không lâu sau liền bị bao vây lại.Lòng vòng như vậy mấy lần, lợn rừng răng dài dần bước lảo đảo.Triệu Đồng thấy vậy hưng phấn nói:"Tới lúc rồi, giải quyết nó đi."Sáu người nghe vậy đồng thời xông về phía lợn rừng răng dài đã bị thương.Săn bắt mãnh thú da dày thịt béo này, đao có thể dễ dàng đâm vào xương cốt, lại thêm da lợn rừng răng dài hơi đáng tiền cho nên tất cả mọi người đều cầm vũ khí cùn như côn sắt.Ầm!Một tiếng ầm vang lên, Triệu Đồng tấn công phần lưng của lợn rừng răng dài trước!Những người khác không chịu thua kém, luân phiên va chạm vào thân lợn rừng răng dài.Trần Triệt cũng đập mấy côn.Hắn nhớ rất rõ, lợn rừng răng dài này phân phối theo công lao, nếu hắn chậm tay đoán chừng sẽ không có được bao nhiêu cân thịt.Nhưng không thể không nói, lợn rừng răng dài này thật sự da dày thịt béo, chịu mấy chục côn về sau mới không cam lòng ngã xuống, tắt thở..
.
."Lần