Biên: Lap Tran-----Thấy lợn rừng răng dài đã nằm xuống, Trần Triệt dần dần buông lỏng.Nói thật.
.
.Vừa rồi hắn đẩy Triệu Đồng ra hoàn toàn là theo bản năng.Còn tại sao lại sinh ra bản năng này, một phương diện có thể là vì lợn rừng răng dài này có sức uy hiếp không lớn với hắn.Một phương diện khác là bởi vì trên người còn chút thiện ý mà kiếp trước lưu lại.Nếu như lý trí một chút.
.
.Có thể hắn sẽ giống như những người khác, lui trước rồi tính.Đương nhiên, hiện tại không cần phải xoắn quýt vì những chuyện này.Lợn rừng răng dài chết rồi, Triệu Đồng cũng được cứu, kết cục tốt là được..
.
."Trần Triệt, ngươi cảm giác thế nào?"Vương Chấn bước nhanh đến chỗ Trần Triệt, khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi.Trần Triệt nhìn gan bàn tay rách ra, khẽ lắc đầu."Không có việc gì."Những người khác cũng phản ứng lại.Ánh mắt mọi người nhìn về phía Trần Triệt đều có chút phức tạp.Trong loạn thế này, thời khắc nguy nan cần bo bo giữ mình đã trở thành nhận thức chung.Vừa rồi coi như Triệu Đồng bị đụng chết cũng oán không được ai.Bởi vì đổi lại là người khác bị công kích thì Triệu Đồng cũng chọn né tránh.Tuy đạo lý là như thế.
.
.Nhưng ai lại không muốn lúc mình gặp được nguy hiểm bên cạnh có một người có thể đứng ra chứ?Trước đó tất cả mọi người chỉ coi Trần Triệt là người khéo léo, mạnh vì gạo, bạo vì tiền, không nghĩ tới.
.
.Người đúng là có xích tử chi tâm!*“Xích tử chi tâm” là tâm hoàn toàn ngây thơ không phân biệt thiện ác nên không dùng Nhân, Nghĩa, Lễ để đối trị cái ác."Trần lão đệ! Nhờ có có ngươi! n tình này ta nhớ kỹ!"Triệu Đồng đứng lên, giọng nói có chút run rẩy."Không sao, tất cả mọi người đều cùng đường khẩu, giúp lẫn nhau là chuyện nên làm.Ta nghĩ nếu như vừa rồi người gặp được nguy nan chính là ta, Triệu lão ca cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ."Trần Triệt bình tĩnh nói.Triệu Đồng nghe vậy có chút xấu hổ, nhưng vẫn mặt dạn mày dày gật đầu..
.
.Một lát sau, mọi người bày hai thi thể lợn rừng răng dài một chỗ.Trong đó có một thi thể toàn thân đều là vết máu, đã trải qua một trận đại chiến mới chết.Trái lại một thi thể thì chỉ có phần đầu nứt ra, trên thân không có chút vết thương.Vừa so sánh, chênh lệch lập tức xuất hiện.Triệu Đồng không khỏi cảm thán nói: "Trần lão đệ bình thường không ra tay, không nghĩ tới lại có thủ đoạn tốt như vậy!"Những người khác cũng phụ họa.Phòng ngự của lợn rừng răng dài mạnh thế nào, bọn hắn lại quá rõ ràng.Trần Triệt có thể một kích đánh giết, thực lực đã cao hơn bọn hắn.Xích tử chi tâm mà không có thực lực thì gọi là trẻ con miệng còn hôi sữa.Tăng thêm thực lực vậy thì chính là hào kiệt.Trẻ tuổi như thế mà đã có thực lực này, về sau chắc chắn tiền đồ vô lượng.Nghĩ tới đây, ánh mắt mọi người có thêm chút kính sợ."Con lợn rừng răng dài này là mình Trần lão đệ đánh chết cho nên tất cả đều thuộc về Trần lão đệ, mọi người không có ý kiến gì chứ?"Triệu Đồng nghiêm túc nói."Chắc chắn không có ý kiến!""Chúc mừng Trần lão đệ! Con lợn rừng răng dài này có giá trị cao nha!".
.
.Trần Triệt cũng có chút vui sướng.Thịt của con lợn rừng răng dài đã trị giá hơn một trăm lượng rồi.Có chút thịt này, phối hợp trạng thái quá tải, hắn có khả năng bước vào Đồng Bì cảnh trong thời gian ngắn.Lần này thật sự kiếm bộn!.
.
.Giải quyết xong chuyện lợn rừng răng dài, mọi người lại chạy về phía dược viên Lâm gia.Lâm gia cực kỳ coi trọng lần vận chuyển dược liệu này, ngoại trừ đội hộ vệ của mình còn chiêu mộ hai mươi tên võ giả Khí Huyết cảnh cùng hộ tống.Dưới đội hình hộ tống mạnh mẽ như thế, mấy xe ngựa dược liệu bình yên chuyển đến Thạch Hỏa thành.Trong lúc này, mấy người Lang Nha đường đào cái hối, chôn lấp thi thể hai mẹ con kia..
.
."Trần lão đệ, ngày mai ta đi Xuân Phong lâu bày một bàn! Ngươi phải tới đó!"Trước khi tách ra, Triệu Đồng lại cảm tạ Trần Triệt.Hắn biết rõ, nếu như lần này không có Trần Triệt ra tay, tám chín phần mười là hắn không về được.Trải qua chuyện lần này, hắn đột nhiên coi nhẹ tiền hơn rất nhiều."Được, Triệu lão ca khách khí."Trần Triệt khách sáo một câu.Xuân Phong lâu là quán rượu nổi danh ở nội thành, nghe nói còn có thức ăn từ thịt mãnh thú.Chuyện tốt như vậy hắn sẽ không