Biên: Lap Tran-----Đêm khuya trên đường phố, Trần Triệt càng chạy càng nhanh.Dựa theo kế hoạch đã định ra, đánh giết Lưu A Cẩu xong, chờ có người phát hiện thì hắn sẽ nhanh chóng trốn khỏi hiện trường.Dạng này có thể lưu lại cho người chứng kiến một ấn tượng, chính là hung thủ có bản lĩnh cao cường.Còn bây giờ hắn thật sự đang chạy trốn.Bởi vì chẳng biết tại sao hắn luôn cảm giác sau lưng có một cỗ âm phong đang đuổi theo."Giống như là tà ma.
.
."Trần Triệt tự nhủ, đồng thời vô thức cầm lấy Liệt Dương thạch.Theo lý thuyết, trên thân mang theo Liệt Dương thạch, tà ma bình thường không dám đến gần.Vậy âm phong phía sau là chuyện gì xảy ra?Chẳng lẽ Lưu A Cẩu biến thành tà ma?Không có khả năng nhanh như vậy!Chẳng lẽ.
.
.Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng của hắn đột nhiên tỉnh ngộ.Căn cứ theo trí nhớ của chủ nhân thân thể, trên đời này có một loại người cùng đường mạt lộ hay là vì nguyên nhân nào đó mà đầu phục tà ma, được xưng là Nhân trành.Tà ma sợ hãi Liệt Dương thạch, nhưng Nhân trành không sợ.Thế tà ma liền ra lệnh những Nhân trành này đi trộm Liệt Dương thạch , chờ mấy nhà mất đi Liệt Dương thạch bảo hộ, tà ma lại xâm nhập, hấp thụ tinh khí.Tục truyền dưới trướng một ít tà ma mạnh mẽ có tới hơn trăm Nhân trành, thậm chí tạo thành giáo phái.Những Nhân trành này cư ngụ ngoài thành, sinh hoạt nhú thổ phỉ, còn có một số tiềm phục trong thành, phối hợp với tà ma hại người.Trở thành Nhân trành , trong tình huống bình thường đều sẽ nhận được chút chỗ tốt từ tà ma, như tiền tài..."Rất có thể Lưu A Cẩu là Nhân trành, tà ma đuổi theo ta là chủ nhân của hắn.
.
."Trần Triệt càng nghĩ càng thấy có khả năng.Nếu như Lưu A Cẩu là Nhân trành, cũng có thể giải thích vì sao.hắn muốn trộm Liệt Dương thạch để trả thù.Trên thực tế, mục đích chủ yếu có thể là mở đường cho tà ma, trả thù chính mình chẳng qua là thuận tay mà thôi.Đồng thời cũng có thể giải thích vì sao hắn có nhiều tiền như vậy."Tên khốn nạn này! Thật sự là chết chưa hết tội!"Trần Triệt hoảng sợ.Nếu Liệt Dương thạch bị trộm đi, nhà có khả năng bị tà ma xâm lấn, nếu kịp thời phát hiện thì còn cơ hội cứu vãn.Còn nếu bị Nhân trành trộm đi, đêm đó chắc chắn phải có chuyện.Nói một cách khác, nếu như đêm hôm đó mà để Lưu A Cẩu đạt được mục đích, mình và mẫu thân tám chín phần mười đã bị tà ma hại..
.
."Ta không tin ngươi có thể làm gì ta!"Trần Triệt nắm chặt Liệt Dương thạch, đồng thời vận chuyển Thổ nạp pháp, tận lực phóng thích khí huyết.Tà ma ...!không chỉ sợ Liệt Dương thạch , đồng dạng cũng e ngại người khí huyết tràn đầy.Nếu Tà Ma còn cần Lưu A Cẩu giúp đỡ trộm Liệt Dương thạch, vậy đã nói rõ bản sự có hạn.Bây giờ đi theo mình tối đa cũng chỉ muốn hù dọa một chút thôi.Chỉ cần mình không sợ, vậy thì không sao..
.
.Sự thật giống như hắn nghĩ.Âm phong kia chỉ theo sau lưng hắn, cũng không dám tới gần.Một khắc đồng hồ về sau, âm phong hoàn toàn biến mất..
.
.Sáng sớm ngày thứ hai.Cạnh mương thoát nước, một lão bộ khoái mặc trang phục bảo vệ đang bóp mũi kiểm tra thi thể Lưu A Cẩu.Lão bộ khoái tên là Lý Đức, làm trong nha môn gần ba mươi năm.Bên cạnh hắn là một tên bộ khoái trẻ tuổi đang báo cáo tình tiết vụ án."Đầu Nhi, người chết tên Lưu A Cẩu, là một tên ăn mày gần đây, theo dấu vết hiện trường thì hẳn là nửa đêm ra giải quyết bị người ta đánh lén, một kích trí mạng.
..
Còn hung khí hẳn là đoản đao."Lý Đức nhìn vết thương lớn trên bụng Lưu A Cẩu, vẻ mặt bình tĩnh.Làm bộ khoái nhiều năm như vây, hắn phá được vô số bản án.Giống án mạng ngoại thành, phần lớn đều là cách làm của mãng phu.Tùy tiện tra động cơ giết người, tra một vài người chứng kiến, tra một chút chứng cứ liền có thể phá án."Lưu A Cẩu này có khúc mắc gì với ai sao?"Lý Đức quay đầu hỏi một câu.Nếu Lưu A Cẩu là tên ăn mày, liền loại bỏ