Câu hỏi của một bài kiểm tra Tiếng Anh cũng có hạn.
Một lúc lâu sau, Vương Hạo Nhiên không biết hỏi gì nữa nên chỉ có thể dừng lại.
Khi Sở Bạch nhìn thấy hai người đã xong, muốn đến hỏi Tống Trinh Vũ.
"Bạn học Sở Bạch, Tống lão sư mệt rồi, bài thi của chúng ta giống nhau, ta biết đáp án bài thi này, ngươi không hiểu chỗ nào, ta có thể dạy cho ngươi.
" Vương Hạo Nhiên ân cần nói.
Đương nhiên Sở Bạch mất hứng, còn định nói: Không cần phiền đến ngươi.
Lời còn chưa ra khỏi miệng, Tống Trinh Vũ đã nói trước:"Vương Hạo Nhiên nói đúng, trò ấy đã biết tất cả vấn đề của bài thi, Sở Bạch, nếu Vương Hạo Nhiên đã nói như vậy thì để trò ấy giảng cho em đi.
"Tống Trinh Vũ và Vương Hạo Nhiên nói chuyện hơn 20 phút, miệng khô khốc, rất muốn nghỉ ngơi một chút.
Vương Hạo Nhiên đề nghị hỗ trợ cho nàng, tất nhiên nàng rất vui.
Sở Bạch không muốn chút nào, nhưng ở trước mặt Tống Trinh Vũ nên không tiện vứt thể diện, nghiến răng nghiến lợi nói với Vương Hạo Nhiên:"Cảm ơn! ! !""Không cần cảm ơn!" Vương Hạo Nhiên tinh nghịch đáp lại.
Ở một góc độ mà Tống Trinh Vũ không thể nhìn thấy, hai mắt va vào nhau, mơ hồ có tia lửa lóe lên.
Hai người bước ra khỏi văn phòng.
Sở Bạch rất tức giận, vội vàng đi vào phòng học.
Bộ dạng này rõ ràng là sẽ không tìm Vương Hạo Nhiên để hỏi nữa.
Tất nhiên, Vương Hạo Nhiên cũng không nghĩ sẽ trả lời hắn.
[Đinh, ký chủ đã phá hủy thành công cơ hội ở cùng nhau của nhân vật chính Sở Bạch với một trong những nữ chính Tống Trinh Vũ, nhận được 200 điểm phản phái.
]Nghe thấy hệ thống nhắc nhở, Vương Hạo Nhiên cảm thấy rất vui.
Hắn chầm chậm đi về phía lớp học.
Nhưng khi đi qua góc cua, hắn suýt đụng phải lão sư dạy thể dục.
Giáo viên thể dục là Tân Lương Tài, khoảng 30 tuổi và là một người đàn ông lực lưỡng.
Trong tay ông ta cầm một túi lớn mờ đục, suýt chút nữa thì bị đụng rơi xuống đất.
Tân Lương Tài lo lắng về cái túi lớn nên rất tức giận, muốn khiển trách học sinh nào đấy không có mắt.
Nhưng khi nhìn thấy đó là Vương Hạo Nhiên, ông ta bèn nuốt lời trở lại.
Học sinh này không thể khiêu khích.
Giáo viên giáo dục thể chất nở một nụ cười với Vương Hạo Nhiên, sau đó vội vã lướt qua.
Trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương.
Vương Hạo Nhiên vừa ngửi là biết ngay, đây là hương thơm của hoa hồng.
Không khó để đoán.
Chiếc túi màu trắng đục do Tân Lương Tài cầm có chứa hoa hồng.
Vương Hạo Nhiên nhìn lại Tân Lương Tài, Vừa vặn thấy ông ta bước vào văn phòng, còn đóng cửa lại.
Tống Trinh Vũ là người duy nhất ở trong văn phòng.
Tân Lương Tài này chắc là theo đuổi Tống Trinh Vũ.
Với vẻ đẹp của Tống Trinh Vũ, chắc chắn nàng sẽ không có hứng thú với một người đàn ông cơ bắp như Tân Lương Tài.
Cứ thế, tranh chấp xảy ra.
Nghĩ đến đây, Vương Hạo Nhiên lại ngửi thấy mùi quy luật tiểu thuyết mạng.
Nếu không phải hắn phá hủy cơ hội Sở Bạch ở cùng với Tống Trinh Vũ, lúc Tân Lương Tài đến chỗ Tống Trinh Vũ, Sở Bạch nhất định sẽ ở đó.
Sau đó, Sở Bạch sẽ giúp nàng đuổi cái đuôi đáng ghét này đi, từ đó giành được hảo cảm của Tống Trinh Vũ.
Thậm chí Vương Hạo Nhiên có thể tưởng tượng ra nội dung tiếp theo.
Tuy Tân Lương Tài tạm thời rời đi, nhưng trước khi đi sẽ nói vài câu khó nghe với Sở Bạch.
Suy cho cùng, Sở Bạch cũng chỉ là một học sinh bình thường, còn Tân Lương Tài là một lão sư, cần gì phải sợ?Lão sư rất có trách nhiệm như Tống Trinh Vũ sẽ nhắc nhở rằng hai người họ nên đi cùng nhau sau tiết tự học buổi tối.
Mà đúng lúc này, Tân Lương Tài với một đám người xấu quen