"Ôn Tịnh, tại sao ngươi lại muốn hãm hại ta, ta có thù gì với ngươi?"Ôn Tịnh không biết phải trả lời thế nào, dứt khoát không nói gì, mặc cho nước mắt tuôn rơi.Cay quá, đau quá đi, hu hu...Ôn Tịnh bây giờ rất khó chịu.Tống Trinh Vũ nhìn thấy cũng đau lòng."Ta hiểu rồi, là Vương Hạo Nhiên sai ngươi làm có đúng hay không?" Sở Bạch bỗng nhiên hiểu ra."Sở Bạch, đủ rồi, bản thân phạm sai lầm còn không chịu thừa nhận, lại còn vu oan cho Vương Hạo Nhiên!" Tống Trinh Vũ lập tức nổi giận..Vương Hạo Nhiên ưu tú trên rất nhiều lĩnh vực, sao có thể làm ra chuyện này?Điều đó không có khả năng!【 Đinh, kí chủ ở phía sau khống chế, phá hoại ấn tượng của nữ chính về nhân vật chính Sở Bạch, ảnh hưởng đến nội dung gốc của truyện, thu được 200 điểm phản phái.
】Vương Hạo Nhiên ngồi học trong lớp tự học buổi tối, đắc ý nhận lấy phần thưởng."Sở Bạch, cho ngươi cơ hội cuối để ngươi thừa nhận sai lầm, nếu ngươi vẫn không biết hối cải thì ta sẽ bảo cao tầng của trường học xử lý." Tống Trinh Vũ rất thất vọng về Sở Bạch."Tống.
.
.
Tống lão sư, đừng… đừng, ta không muốn làm lớn chuyện.
.
.
Nếu không ta.
.
.
Ta thật.
.
.
Thật sự không còn mặt mũi nào gặp người khác."Ôn Tịnh nhớ đến lời dặn dò của Vương Hạo Nhiên, đừng làm lớn chuyện, cho nên mở miệng ngăn cản đề nghị của Tống Trinh Vũ.Vương Hạo Nhiên làm như vậy đương nhiên là có nguyên nhân.Nếu như làm lớn chuyện, lọt vào tai của cao tầng trường học, lão hiệu trưởng kia khẳng định sẽ biết.Sở Bạch từng giúp lão hiệu trưởng, chuyện sẽ lại lần nữa phí công.Dựa theo hướng đi của truyện, lão hiệu trưởng sẽ thành người ủng hộ ngoan cố của Sở Bạch, là một công cụ trong tay nhân vật chính, đặc biệt sẽ thay nhân vật chính dọn dẹp, xử lý các nguy cơ.Chuyện đánh người lần trước đã chứng minh được điều này..Lão hiệu trưởng sau khi biết việc này, khẳng định sẽ nghĩ hết cách để chứng minh Sở Bạch trong sạch.Nếu như đưa chuyện này cho cơ quan chuyên nghiệp, dùng khoa học kỹ thuật hiện đại, nhất định có thể làm cho Sở Bạch thoát khỏi tình nghi.Dù sao, Sở Bạch thật sự cũng chỉ đi một vòng qua phòng ngủ của nữ sinh mà thôi..Bằng chứng hiện hữu sẽ không gạt người."Ôn Tịnh, ngươi chắc chắn chứ?" Tống Trinh Vũ hỏi."Vâng, Tống lão sư, ta nghĩ kỹ rồi, chắc là do Sở Bạch nhất thời xúc động mới có hành động như vậy, dù sao đã học cùng một trường, ta cũng không muốn làm khó hắn.Hơn nữa chuyện này mà truyền ra, ta cũng sợ sẽ bị người khác đàm tiếu dù cho ta là người bị hại, nhưng mà Sở Bạch nhất định phải thành tâm xin lỗi ta!""Được rồi, ta tôn trọng suy nghĩ của ngươi." Tống Trinh Vũ gật đầu, lập tức nhìn về phía Sở Bạch, lạnh lùng nói:"Còn đợi ta ấn đầu ngươi xuống để ngươi xin lỗi sao?"Sở Bạch vừa tức giận lại vừa vui.Nguyên nhân giận dữ đương nhiên là vì bị người khác bị hãm hại.Mà vui là vì chuyện này có thể giải quyết trong bí mật, cũng không phải là không thể tiếp nhận.Chỉ nói một câu xin lỗi mà thôi, cũng đâu mất đi miếng thịt nào."Bạn học Ôn Tịnh, thật xin lỗi."Cùng lúc đó.【 Đinh, nhân vật chính Sở Bạch cúi đầu trước thế lực phản phái, chúc mừng kí chủ thu được 300 điểm phản phái, hào qaung nhân vật chính Sở Bạch -30, hào quang phản phái của kí chủ +30.
】Vương Hạo Nhiên lần nữa thu được thông báo từ hệ thống.——Sở Bạch cùng Ôn Tịnh lần