Dựa theo thường lệ, toàn bộ trường cao đẳng đại học của thành phố Thanh Linh liên hợp ra đề trong kỳ thi thử, làm đề thi đại học là trách nhiệm của đám người này..Kỳ thi thử liên hợp, cơ bản chẳng khác gì một kỳ thi tuyển sinh nhỏ.Thậm chí ở một mức nào đó, điểm số kỳ thi thử chẳng khác gì là kết quả khi đi thi đại học.Hơn nữa sau kỳ thi thử, trọng điểm bồi dưỡng của giáo viên đối với học sinh cũng sẽ xảy ra sự thay đổi cực lớn.Các học sinh sẽ bị chia làm 3 6 9 bậc.Những người thành tích tốt, sẽ được chiếu cố đặc biệt.Thành tích kém cơ bản sẽ để tự sinh tự diệt.Sau khi Tống Trinh Vũ nói xong hai thông tin liền rời khỏi lớp học.Phần lớn các học sinh vẫn khẩn trương như trước, ngược lại có một số ít người đặc biệt thoải mái.Bên trong có một số người không lo lắng lắm về thi đại học, có mấy người chăm chỉ học nên điểm cao, còn có một loại người là...!Bất cần."Kỳ thi thử liên hợp sao, đây chính là cơ hội để ta trở mình.
.
." Ánh mắt Sở Bạch lóe dị thường.Chủ nhiệm xinh đẹp vì chuyện liên quan tới Ôn Tịnh mà sinh ra cảm giác chán ghét rất lớn với mình.Nếu như mình có thể tạo tiếng vang lớn trong kỳ thi thử liên hợp, nhất định nàng sẽ lau mắt mà nhìn ta.Ngoài điều đó ra, còn có thể gây chú ý với Hứa Mộ Nhan.Mà càng quan trọng hơn là còn có thể làm bước đệm cho kỳ thi đại học.Trước đây hắn vẫn luôn là một học sinh kém, mỗi khi kiểm tra đều tiến bộ, kỳ thi thử liên hợp tất nhiên càng phải tiến bộ hơn.Như vậy, đến lúc đó thi đậu được vào đại học trọng điểm mới không làm người khác chú ý.Người khác sẽ chỉ cảm thấy mình tiến bộ nhanh chóng.Lúc mà Sở Bạch đang suy tư, tiết thứ hai của buổi tối đã tan.Xem như ở cuối lớp như Trần Tử Thạch cũng không quan tâm kỳ thi thử cho lắm.Người hắn quan tâm là Ôn Tịnh.Vừa nãy lúc Ôn Tịnh trở về phòng học, trên mặt còn có dấu vết giống như mới khóc xong...Mắt của Ôn Tịnh còn có một chút khó chịu, bởi vậy nằm trên bàn học chợp mắt."Bạn học Ôn Tịnh?"Trần Tử Thạch cả gan đi đến bên cạnh Ôn Tịnh.Ôn Tịnh nghe thấy tiếng gọi, chậm chạp ngồi thẳng lên.Tên mập này thật sự đến hỏi thăm ta...Vương Hạo Nhiên đã nói qua với nàng, rất có thể Trần Tử Thạch sẽ tới hỏi thăm chuyện của nàng, Ôn Tịnh cũng không có cảm thấy bất ngờ cho lắm."Có.
.
.
Có chuyện gì sao?" Ôn Tịnh biết rõ còn cố hỏi."Ngươi vừa mới khóc xong hả, có người bắt nạt ngươi sao?""Không có, ngươi nhìn lầm rồi.""Ngươi đừng gạt ta, mắt ngươi vẫn còn đỏ, nhất định mới khóc xong, là ai khi dễ ngươi, ngươi nói cho ta biết!""Là..."Ôn Tịnh làm bộ do dự một lát, sau đó thuật lại lời đã nói với Hứa Mộ Nhan một lần nữa cho Trần Tử Thạch nghe.Sau khi nghe xong, Trần Tử Thạch nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng học.Sở Bạch tựa vào ban công hành lang hóng gió, nhìn hai đại mỹ nữ đang nắm tay đi ngang qua ở dưới lầu.Trường Trung học Thuỷ Trạch có ba hoa khôi được công nhận, hơn nữa đều là nữ sinh cấp ba.Một người trong đó là Hứa Mộ Nhan, hai người còn lại chính là hai mỹ nữ đang nắm tay nhau ở dưới."Nếu như các nàng đều là bạn gái