Thẩm Bạch thân trên lõa lồ, ngồi xếp bằng trên giường băng, Vân Hàn ở phía sau, vận chuyển chân khí bức cổ độc trong cơ thể hắn ra.
Tinh tế nhìn lại, tay Vân Hàn vẫn chưa chạm vào thân thể Thẩm Bạch, còn cách một đoạn, một lát sau, Thẩm Bạch lại oa oa phun ra một mồm máu đen.
Vân Hàn thu tay, từ không gian lấy ra một chiếc khăn tay, còn có một lọ đan dược.
"Cần tĩnh dưỡng.
"
Thẩm Bạch siêu cảm động, lấy khăn lau khô mặt, mở bình dược ra nhìn nhìn, ồ có một viên, nghĩ nghĩ, Thẩm Bạch đổ ra nuốt vào miệng, đôi mắt sáng lên, hương vị thật tuyệt!
Vân Hàn rũ mắt, như nghĩ đến chuyện gì.
"Sư tôn?"
Thẩm Bạch thấy vậy, nhịn không được hỏi.
Vân Hàn lắc đầu, "Không có việc gì, ngươi trở về nghỉ ngơi đi, sáng mai ta ở Kính Hồ chờ ngươi.
"
Nói xong, Vân Hàn xoay người rời đi, ống tay áo to rộng bay bay, sợi tóc chưa buộc như là tơ lụa du đãng.
Thẩm Bạch rất muốn sờ, đáng tiếc hắn không cái lá gan đó, lập tức nhảy dựng lên đem quần áo phủ trên giường, hàn băng trên giường lạnh chết hắn!
Hơn nữa, trong phòng hắn còn có bộ quần áo kia, cấp thiết cần phải mau chóng hủy diệt!
Nghĩ đến đây, Thẩm Bạch chạy như bay về phòng, đem tất cả mấy thứ kia thiêu sạch sẽ, tro tàn bị hắn rải trên sườn núi, làm xong việc Thẩm Bạch mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Dựa theo giáo trình, Phong Thiên hẳn là còn mấy ngày nữa mới trở về.
Mà mấy ngày này, hắn cần phải che kín mít miệng sư tôn nhà mình, bất quá sư tôn nhìn không giống như là người sẽ nói ra chuyện này, như vậy chỉ còn lại tiên hạc tiểu đồng.
Chỉ cần tiên hạc tiểu đồng không nói, Phong Thiên sẽ cho rằng hắn vẫn luôn ở trên Vân Phong, thân phận của hắn vĩnh viễn sẽ không bị chọc thủng.
Ý kiến hay.
Thẩm Bạch quay đầu chạy tới Kính Hồ, tiên hạc tiểu đồng không có việc gì liền thích đậu ở bên hồ, chỉ cần che miệng y, vậy thì tuyệt đối không có sai lầm.
"Tiên hạc tiểu đồng, ngươi ở đâu, ngươi nghe được lòng ta kêu gọi không?"
Tiên hạc ở bên trong Kính Hồ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Thẩm Bạch một cái, quay đầu liền giương cánh bay về sau núi, không thèm phản ứng Thẩm Bạch.
Cũng may tốc độ Thẩm Bạch nhanh, ở một khắc tiên hạc sắp bay lên, đột nhiên nhào tới, vừa lúc bắt lấy móng vuốt tiên hạc.
"Lệ ——"
Tiên hạc đập cánh, móng bị Thẩm Bạch cầm đến gắt gao, giãy giụa thiếu chút nữa rụng mấy nhúm lông.
Tiên hạc chớp đôi mắt hạt đậu, sau đó dừng lại, tỏ vẻ không vui.
Thẩm Bạch sờ đầu tiên hạc, cười hiền lành, "Tiểu tiên hạc, chúng ta thương lượng được không?.
"
Tiên hạc cúi đầu mổ tay Thẩm Bạch, chờ thời điểm Thẩm Bạch ăn đau buông tay, tiên hạc liền thoát ra, sau đó biến thành bộ dáng tiên đồng.
"Ngươi đừng có suốt ngày chạm vào ta.
"
Tiên hạc tiểu đồng mặt tròn vo mang vài phần buồn bực.
Đại khái là ở Vân Phong lâu rồi, trên người ít nhiều sẽ nhiễm vài phần quạnh quẽ, tiên hạc tiểu đồng cũng là như thế.
Thẩm Bạch che lại trái tim, vẻ mặt bi thương, "Nguyên lai ngươi thế nhưng ghét bỏ ta như vậy, uổng phí ta đối với ngươi một mảnh thiệt tình.
"
Tiên hạc:!
"Ta ngày đêm tưởng niệm ngươi, ngươi sao có thể đối với ta như thế, vậy là xong, thà chết còn hơn, nhân sinh chẳng còn lạc thú gì.
"
Tiên hạc chỉ chỉ huyền nhai bên cạnh.
"Nhìn thấy không, ở kia, thời điểm nhảy xuống nhớ nhắm mắt.
"
Thẩm Bạch:!
Thẩm Bạch không cao hứng, tiến lên nhịn không được nhéo mặt tiên hạc, quả nhiên mặt tròn vo sờ thật đã.
"Mập mạp, chúng ta làm giao dịch đi, chờ sư đệ trở lại, nếu hắn hỏi, ngươi liền nói ta vẫn luôn ở Vân Phong không rời đi nha.
"
Tiên hạc tiểu đồng chụp bay tay Thẩm Bạch, bụm mặt lên án.
"Ngươi đừng chạm vào ta!"
"Chính là vuốt ngươi thật thoải mái.
"
Không phải Thẩm Bạch nói quá, tiên hạc tiểu đồng mặc kệ là nguyên thân, hay tiểu đồng, xúc cảm kia, đều rất tốt.
Tiên hạc tiểu đồng nhíu mày, đôi mắt hạt đậu rõ ràng không vui.
"Ngươi đối những người khác như vậy thì được, đừng động tay động chân với thái thượng trưởng lão.
"
Thẩm Bạch chuyển động tròng mắt, "Vậy ngươi đáp ứng đừng nói với sư đệ là ta ra ngoài đi.
"
Tiên hạc tiểu đồng cau mày nhìn Thẩm Bạch, lại tựa hồ khó hiểu, "Vì cái gì?"
Thẩm Bạch vẻ mặt nghiêm túc.
"Vì thế giới hoà bình.
"
Tiên hạc:!
"Nếu ngươi không đáp ứng, ta mỗi ngày sẽ tới quấy rầy ngươi.
"
Tiên hạc:!
"Còn nếu những người khác biết, ngươi sẽ là một con tiên hạc đoạn tụ!"
"Ngươi nói bậy gì đó!"
Tiên hạc tiểu đồng nổi giận, tính đến tuổi, hắn mới hơn trăm, ở tuổi này, tộc tiên hạc bọn họ