Điểm số là loại tiền duy nhất lưu thông trong trường cao đẳng Tinh Diệu, không thể đổi được bằng tiền tài chỉ có thể lấy được thông qua quy định của nơi này.
Tỷ như top 100 cường bảng, làm nhiệm vụ, sân đấu, phá kỷ lục vân vân...
Cho nên điểm số là thứ quan trọng nhất trong trường cao đẳng Tinh Diệu.
Ở chỗ này nếu như có đủ điểm số cái gì thì cũng có thể mua được.
"Ngược lại trường cao đẳng có độ tự do rất cao, khác hoàn toàn với tưởng tưởng của ta."
Điều này cũng rất hợp tâm ý của hắn, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện khác.
Nhưng mà trong cái trường cao đẳng Tinh Diệu này những giờ học vũ kỹ hoặc là giờ học công pháp Phong Vân đều không có hứng thú, nếu như hắn muốn tu hành một môn võ kỹ trực tiếp hình chiếu lão sư sau đó tuôn ra là xong chuyện.
Một bước trực tiếp đúng chỗ chẳng qua chỉ trong nháy mắt, căn bản không cần phải hao phí những thời gian kia, những điểm số kia, những tinh lực kia.
Cho nên với hắn mà nói sức hấp dẫn của những thứ này cũng không cao.
Duy chỉ có một thứ rất có sức hấp dẫn đối với Phong Vân.
Đó chính là một tòa tháp cao ở khu vực trung tâm trường cao đẳng Tinh Diệu tên là "tháp Thánh Nguyên"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe nói bên trong có Tụ Nguyên Trận có thể mang nguyên lực trong thiên nhiên rộng lớn hội tụ lại, nếu như ở bên trong này tu hành tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều so với ở bên ngoài.
Tháp này tổng cộng có chín tầng mỗi tầng có nồng độ nguyên lực khác nhau, tầng một kém nhất, tầng chín cao nhất.
Mà tu hành ở trong đó, thì cần phải thanh toán điểm số đắt đỏ.
"Tầng thứ nhất tu hành, một giờ cần tận 100 điểm số."
Phong Vân thấy yêu cầu thanh toán, đôi mắt lập lòe, chỉ riêng điều này cũng làm cho hắn trước mắt phải chùn bước.
Cho dù hắn quét sạch 20 học viên trong sân khảo hạch cũng mới được trường cao đẳng Tinh Diệu khen thưởng 200 điểm số mà thôi, có thể tưởng tượng được cái điểm số này khó đạt được đến thế nào.
Nhưng mà đây mới chỉ là tầng thứ nhất, càng đi lên càng cao.
Tầng thứ hai yêu cầu 500 điểm tích lũy trong một giờ, tầng thứ ba 1000 điểm tích lũy một giờ, cứ thế mà suy ra, đến tầng thứ chín thì cần có tất cả 3w điểm tích lũy trong một giờ.
Chi phí như vậy Phong Vân nhìn mà líu cả lưỡi.
"Nhưng mà cái Tụ Nguyên Trận này ngược lại ta cảm thấy rất hứng thú, nếu như có cơ hội có thể học một chút."
Cái thời đại này ngoại trừ võ giả ra còn có ba nghề lớn cũng rất được hoan nghênh một là Luyện Đan Sư, một là Luyện Khí Sư hai cái này không cần phải nói, tuyệt đối cần thiết đối với võ giả.
Tu hành cần đan dược, mà tỷ thí với người, tỷ thí với thú là không thể thiếu binh khí được.
Còn có một nghề được hoan nghênh chính là Trận Pháp Sư.
Trận Pháp Sư này không chỉ có thể bố trí loại trận pháp phụ trợ như trận pháp Tụ Nguyên Trận này mà còn có thể bố trí một chút trận pháp công kích ví dụ như "Tam Tài Kiếm Trận" gì đó.
Có thể nói chỉ cần cho một trận pháp sư thời gian bố trí trận pháp, việc lấy một địch mười hoàn toàn chỉ là chuyện nhỏ.
Ba nghề nghiệp lớn này bất kỳ một nghề nào cũng đều được vô số cường giả truy đuổi nhưng mà điều kiện để trở thành quá hà khắc.
Ví dụ như Luyện Đan Sư yêu cầu trời sinh phải nắm giữ được thiên phú hệ Mộc và thiên phú hệ Hỏa mà Luyện Khí Sư thì cần có thiên phú hệ Hỏa và thiên phú hệ Kim.
Nghề cuối cùng Trận Pháp Sư thì cần thiên phú càng hiếm thấy là thiên phú linh hồn.
Loại thiên phú này gần như là điều kiện nghiêm khắc, làm cho phần lớn mọi người đều bị chặn ngoài cửa, bọn họ chỉ có thể thổn thức than thở, muốn mà không được.
Nhưng mà những điều kiện này đối với Phong Vân mà nói căn bản cũng không coi là điều kiện.
Chỉ cần hắn gặp được bất kỳ một người Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư hay là Trận Pháp Sư nào đưa bọn họ hình chiếu vào trong gương tuôn ra thiên phú của bọn họ chẳng qua chỉ là vẫn đề thời gian mà thôi.
"Trường cao đẳng Tinh Diệu chắc có, đến lúc đó chú ý nhiều một chút."
Học được