Bây giờ xem ra, hoàn toàn không có chuyện như vậy.
“Một kiếm đánh bại Tề Hoành, hắn ta là võ giả cao cấp đấy!”
Một vị khách khanh lẩm bẩm nói, tròng mắt sắp lồi ra ngoài rồi.
Một vị khách khác cũng kinh ngạc không kém, miệng há lớn, đủ để nhét một quả bóng.
“Quả nhiên đệ tử trường cao đẳng Tinh Diệu đều là quái vật, không thể nghĩ theo lẽ thường.”
Lâm Nam Thiên cười khổ một tiếng, phí công ông ta còn lo lắng cho Phong Vân, đúng là dư thừa rồi.
Sau đó, ánh mắt ông ta lập tức sáng ngời, Phong Vân mạnh như vậy, thì nhiệm vụ lần này càng nắm chắc hơn.
Nghĩ đến đây, ông ta lập tức đi lên phía trước, nói với Phong Vân:
“Không ngờ Phong Vân tiểu huynh đệ lại mạnh như vậy, là ta sai, ta xin lỗi ngươi.”
Thái độ của ông ta rất chân thành.
Đối với yêu nghiệt thiên tài như vậy, chỉ cần Lâm Nam Thiên không ngốc, sẽ đi kết giao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phong Vân cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu.
Sau đó, Lâm Nam Thiên mời đám người Phong Vân vào biệt thự ăn tiệc, các món ăn quý hiếm mới lạ đều được mang lên, không phải các món bình thường có thể so được…
Mỗi món ăn đều được mang đến từ bên ngoài thành phố, là cấp quý hiếm, không phải cứ có tiền là có thể ăn.
Ví dụ như thịt, đều là thịt hung thú, còn là hung thú tứ cấp, giá trị xa xỉ.
Rau quả cũng do dùng nguyên lực tỉ mỉ nuôi dưỡng, gạo cũng vậy.
Từ khi thiên địa dị biến đến nay, những món ăn này cũng đều thay đổi, nguyên lực được vận dụng trong tất cả các lĩnh vực sinh hoạt.
Nhưng chỉ võ giả mới có thể hưởng thụ.
Phong Vân nghĩ đến mọi người ở viện phúc lợi ngoài thành, hắn thầm nghĩ, sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, sẽ trở về một chuyến.
Những đan dược hắn lấy được trong hình chiếu, nếu không cần có thể đem đi bán, sẽ đổi được không ít tiền.
Sau đó xem có thể mua được một ngôi nhà trong nội thành không, rồi đón đám người Tiểu Lam tỷ đến ở.
Trên bàn rượu.
Lâm Nam Thiên nói ra ân oán giữa ông ta và tiểu đội Bạo Phong.
Thì ra tiểu đội Bạo Phong vẫn luôn chiếm giữ cứ địa Tinh Diệu và cứ địa Tử Dương để buôn bán mậu dịch, nhưng lại chuyên môn ra tay với các gia tộc nhỏ, còn những thế lực lớn thì không dám động.
Lần trước, con trai Lâm Nam Thiên muốn đến cứ địa Tử Dương chơi, vì vậy cùng xuất phát với thương đội của Lâm gia, kết quả lại gặp tiểu đội Bạo Phong, bị bọn họ sát hại tàn nhẫn.
Vì vậy, Lâm Nam Thiên mới muốn trường cao đẳng Tinh Diệu giúp đỡ, tiêu diệt tiểu đội Bạo Phong.
“Nghe nói tiểu đội Bạo Phong này là thú liệp giả của cứ địa Tử Dương…” Lâm Nam Thiên nói.
Cứ địa Tử Dương sao?
Trong lòng Phong Vân thầm nghĩ, đây là cứ địa tam đẳng, đồng cấp với cứ địa Tinh Diệu.
Lúc trước, nghe nói vì muốn đả thông thông đạo mậu dịch này, từng có mười mấy tên võ giả Tiên Thiên xuất hiện ở hai cứ địa này, thậm chí theo lời đồn còn có võ giả cấp Tông Sư xuất thủ, phải trả giá đại giới mới đả thông được thông đạo này.
Cứ địa Tinh Diệu và cứ địa Tử Dương đều là cứ địa tam đẳng, trên thế giới có rất nhiều cứ địa như vậy, còn cứ địa cao hơn là nhị đẳng, thậm chí là nhất đẳng, lại có rất ít.
Theo Phong Vân biết, bây giờ, trong mấy trăm vạn dặm quanh đây, cũng chỉ có một cứ địa nhị đẳng, tên là cứ địa Giang Hải.
Quy mô của cứ địa nhị đẳng lớn hơn những cứ địa