Trong mấy giây này, có bốn đội viên trong tiểu đội Bạo Phong phải đền tội, bọn họ không tiếp được một chiêu của Phong Vân.
Thậm chí, ngay cả cơ hội quyết đấu với Phong Vân cũng không có, đã trực tiếp bị giết chết.
“Ngươi chết đi!”
Bạo Phong vừa đến đã nhìn thấy một màn này, thét ra tiếng giết, khí thế của võ giả cao cấp bạo phát ra ngoài, quét sạch xung quanh.
Hắn ta nhấc chân lên, có thể nhìn thấy khí lưu mang tính thực chất quanh quẩn bên trên, tản ra một cỗ khí tức bá đạo nhàn nhạt.
Oanh!
Một giây sau, Bạo Phong lướt đến, chân sau giống như một cái roi, hung hăng đánh về phía Phong Vân!
“Võ kỹ tam giai Bá Thối? Đúng lúc, ta cũng biết.”
Phong Vân không quay đầu lại, cũng nâng đùi phải lên, giống như một chiếc lò xo, trong chớp mắt đã nghênh đón công kích của Bạo Phong.
Bành!
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên, toàn bộ sơn trại đều chấn động.
“A...”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cùng với tiếng hét thảm thiết, thân thể cường tráng của Bạo Phong bay ngược ra ngoài, có thể nhìn thấy rõ ràng, đùi phải của hắn ta đã vặn vẹo, hiển nhiên là bị Phong Vân đá gãy.
Mặc dù Bá Thối của Bạo Phong cũng đại thành, nhưng thân thể và khí lực của hắn ta yếu hơn Phong Vân rất nhiều.
Một hiệp bị đánh bại là chuyện bình thường.
Nhưng mà, vẫn chưa xong.
Đôi mắt Phong Vân khẽ động, lưu lại một tàn ảnh trong không khí, trên người hắn hiện lên ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.
Sau một khắc, đã xuất hiện trước mặt Bạo Phong vừa bay ngược ra ngoài, còn chưa kịp rơi xuống đất.
Tay trái vươn ra, đánh một chưởng vào đỉnh đầu Bạo Phong.
Bành!
Xa xa, Lâm Nam Thiên và ba vị khách khanh chạy đến.
Khi bọn họ nhìn thấy năm thi thể trên mặt đất, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, đã không biết nên nói gì.
Mẹ ơi, thiếu niên này đúng là quái vật!
Tiểu đội Bạo Phong có hai tên võ giả cao cấp, cộng thêm ba tên võ giả trung cấp, hơn nữa bọn chúng còn rất am hiểu chém giết.
Kết quả, không đến một phút, đều chết dưới tay Phong Vân.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ sẽ không tin.
Dù vậy, đến bây giờ đám người Lâm Nam Thiên vẫn có cảm giác như đang nằm mơ, trong đầu vẫn còn hoảng hốt.
Phong Vân không để ý đám người Lâm Nam Thiên, một mình hắn đi vào sơn trại, tìm thấy một cái hộp trong một căn phòng bí ẩn.
Trên đó có viết một chữ ‘Chuột’.
Phong Vân nhìn xem, rồi trực tiếp mở ra, bên trong có mấy món đồ khác nhau.
Một cái thẻ màu vàng, một cái khác, chính là một viên ngọc thạch lấp lánh.
Thẻ màu vàng chính là thẻ tiết kiệm, về căn cứ mới có thể tra được bên trong có bao nhiêu tiền, nhưng hấp dẫn Phong Vân, chính là vật thứ hai.
“Đây là... Thạch nguyên lực?”
Hắn nhìn viên ngọc thạch kia, chỉ thấy bên trong năng lượng đang lưu động, như long xà nhảy múa, rất huyễn lệ.
Thạch nguyên lực là một loại khoáng sản vô cùng quý hiếm, tên cũng như nghĩa, là viên đá bên trong có ẩn chứa nguyên lực.
Chia thành ba loại hạ đẳng, trung đẳng và thượng đẳng.
Thạch nguyên lực hạ đẳng, độ tinh khiết thông thường khoảng 20%.
Trung đẳng thì khoảng 40%.
Mà thượng đẳng, độ tinh khiết đạt đến 60%.
Thạch nguyên lực trước mắt này, nhìn màu sắc và nguyên lực ẩn chứa trong đó, ít nhất cũng phải 60, 70%.
“Một viên thạch nguyên lực thượng đẳng...”
Ánh mắt Phong Vân sáng ngời, thạch nguyên lực tinh khiết như vậy rất ít khi xuất hiện ở cứ địa tam đẳng.
Mà chỉ có ở cứ địa nhị đẳng và nhất đẳng thôi.
Lúc này, đám người Lâm Nam Thiên đi đến, vừa nhìn thấy đồ trong hộp, đã hoảng sợ nói: