Yết hầu Trì Diên động một cái, trong nháy mắt đó cậu cho là mình đã hiểu sai. Cậu mở to hai mắt, muốn xuyên qua lớp khăn lụa đen chắn ánh sáng rất tốt kia nhìn thấu ý đồ thực sự của quỷ hút máu trước mặt. Nhưng mà cũng chỉ là phí công.
"Ngài có thể đổi điều kiện khác không?" Cậu thử thăm dò hỏi, cảm thấy môi hơi khô, theo bản năng duỗi lưỡi khẽ liếm liếm môi dưới.
Huyết tộc không trả lời, chỉ ưu nhã mà thờ ơ gõ lên thành ghế gỗ chắc dày bóng loáng, tiếng gõ nhè nhẹ mà nặng nề có tiết tấu quanh quẩn trong căn phòng yên tĩnh.
Trì Diên cúi đầu, lộ ra phần gáy trơn bóng, cậu dùng thanh âm gần như không thể nghe thấy nói: "Tôi hiểu rồi. Tôi... đáp ứng ngài."
Lúc này Huyết tộc lại cười khẽ một tiếng, nhanh chóng đưa tay ôm cậu xoay người, từ phía sau ôm eo cậu, cúi đầu dùng răng nanh đâm vào trong gáy cậu, để hàm răng của mình hoàn toàn găm vào trong phần da vừa rồi bị ngón cái vuốt ve đến hơi nóng lên.
Tư thế hút máu khiến lồng ngực Huyết tộc dính sát vào lưng người trong ngực, giống như hoàn toàn nhốt chặt lại chiếm lấy. Con quỷ không kìm lòng được phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Sau khi rút răng ra, Huyết tộc vừa liếm miệng vết thương vừa cười, nhẹ giọng thầm thì: "Không phải là ngươi cho rằng ta muốn làm chuyện gì không hay với ngươi chứ? Ta chỉ là... muốn ôm ngươi tận tình uống máu một đêm thôi."
Mặt Trì Diên trong nháy mắt đỏ lên. Vừa rồi cậu đích xác đã hiểu lầm, song nếu chỉ là bị Thân Vương Emmer hút máu một đêm thì có vẻ vẫn dễ tiếp nhận hơn.
Huyết tộc than thở một tiếng, ôm cậu càng sát thêm, âm sắc trầm thấp: "Ngươi cứ như vậy đưa tới cửa, ta căn bản không kiềm chế được muốn ăn ngươi."
Đúng đấy, tôi đây đích xác cũng không thể kiềm chế được trước nồi lẩu. Trì Diên im lặng nghĩ, ngay sau đó nghĩ đến chuyện cấp bách nhất hiện giờ.
Diệp Nghênh Chi nói nhất định phải chữa trong bảy hai tiếng đầu tiên mới mới hiệu quả, để chậm sợ sẽ sinh biến, nói không chừng còn sẽ có vấn đề khác chưa biết trước, vẫn là nên cầu Thân Vương Emmer nhanh chóng ra tay cứu Giang Điền mới được.
Trì Diên định quay mặt sang nói chuyện với Huyết tộc, nhưng Thân Vương Emmer vẫn đang không ngừng gặm cắn mút vào phần da sau cổ cậu, khiến cho động tác nghiêng đầu cũng trở nên vô cùng khó khăn. Cậu chỉ có thể duy trì tư thế thương lượng với đối phương: "Tôi đáp ứng điều kiện của ngài, nhưng xin ngài giúp tôi cứu bạn của tôi trước được không, tôi sẽ trở lại... bồi ngài."
Cậu không nghe thấy đối phương đáp lại, chỉ cảm thấy cần cổ đau nhói, lập tức nhịn không được than nhẹ ra tiếng, phát ra một tiếng kêu đau đớn, hai tay vô lực bắt lấy cánh tay Huyết tộc đang ôm bên hông.
Răng nanh Thân Vương lại không hề báo trước mà đâm vào.
Đây đã là lần thứ ba hôm nay, xem ra chính mình chủ động tới cửa xác thực đã kích thích hắn thèm ăn.
Huyết tộc sau khi ăn xong lần nữa thỏa mãn liếm liếm răng nanh, chờ răng nanh lại thu về mới cảm thấy hài lòng mà chậm rãi mở miệng: "Có thể, ta sẽ để Grey đi cùng ngươi. Hắn sẽ biết cứu bạn ngươi như thế nào. Chỉ có một điều, sau khi xác nhận bằng hữu của ngươi đã chuyển biến tốt ngươi sẽ phải cùng Grey quay về đây, hoàn thành ước định của chúng ta."
Đối với việc này Trì Diên không có dị nghị, cậu thẳng thắn đáp ứng, sau khi được Thân Vương Huyết tộc cho phép liền rời khỏi phòng.
Grey đợi ở ngoài phòng, đợi cậu đi ra xong liền dẫn cậu xuống lầu một ngồi xuống sô pha, mang cho cậu một ly cà phê, một khay bánh quy socola, một cốc sữa chua dâu tây, một phần salad cá hồi hun khói, hai lát bánh mì nướng và một phần thịt cừu nướng. Trì Diên nhìn đồng hồ, đúng mười hai giờ trưa, đây coi như là làm bữa trưa cho cậu?
Grey đưa cơm cho cậu xong liền lên lầu hai, đi vào phòng Thân Vương Emmer.
Ông nhìn thấy Thân vương điện hạ đang lười nhác ngồi dựa trên chiếc ghế lớn, cúc áo sơmi mở một nút trên lồng ngực, quần áo nhăn nhúm, giống như đã bị người khác nắm túm. Hắn liếm liếm răng, giống như đang hồi tưởng dư vị. Mà dù hiện tại quần áo xốc xếch cử chỉ lười nhác, trên người của hắn vẫn hiện lên khí chất quý tộc tôn quý cùng khí tức cường đại không thể khinh thường thuộc về Huyết tộc cấp cao.
Xem ra vừa rồi Thân vương điện hạ rất hài lòng mà thoả mãn. Trong lòng Grey yên lặng suy đoán, cung kính làm lễ với đối phương.
Ông đại khái đã đoán được kế tiếp điện hạ sẽ giao nhiệm vụ gì cho mình, nhất định sẽ liên quan tới nhân loại dưới lầu. Quản gia ưu tú nên giống như ông, luôn luôn biết chủ nhân mà mình hầu hạ sẽ ra nhiệm vụ lúc nào, hơn nữa luôn sớm đoán được nội dung nhiệm vụ là gì, Grey tự kiêu mà nghĩ.
Trì Diên vừa ăn thịt cừu nướng xong, tiên sinh quản gia liền đi ra từ trong phòng Thân Vương. Trì Diên lập tức đứng dậy, lòng đầy chờ mong nhìn ông.
Grey đi đến trước mặt cậu khom người: "Trước tiên ngài cứ tiếp tục dùng bữa, chúng ta có đủ thời gian để đi cứu bạn ngài."
"Không cần." Trì Diên nói xong lại ngồi xuống dùng tốc độ nhanh nhất nhét hai lát bánh mì màu vàng vào miệng, sau đó lại nhanh chóng đứng lên, "Tôi đã ăn no rồi, chúng ta đi thôi."
Grey nhìn lướt qua những món ăn khác trên bàn không được động đến, thầm nghĩ buổi chiều sau khi trở về phải dặn nhà bếp chuẩn bị một bàn đồ ăn nhân loại phong phú.
Quản gia lái xe cùng Trì Diên đi đến viện, Trì Diên bảo lão Cao cùng một người bạn khác đi ăn cơm, sau đó khóa cửa phòng bệnh lại.
Grey nhìn nhìn Giang Điền nằm trên giường đang mê man dưới tác dụng của thuốc, lại liếc nhìn Trì Diên, bình thản nói: "Ngài có thể không cần nhìn."
Trì Diên hơi căng thẳng: "Tình cảnh sẽ rất đáng sợ sao?"
Grey lắc đầu: "Vậy cũng không phải."
Ông nói xong móc ra từ trong túi áo một bình thuốc nhỏ, đổ ra một viên bao hình con nhộng, đút vào trong miệng Giang Điền. Qua nửa phút, ông lại đi đến bên phải Giang Điền, dùng một hộp sắt đệm dưới cổ tay phải Giang Điền, lấy ra một con dao bằng bạc cắt cổ tay hắn.
Dòng máu đen nồng đặc dần dần chảy ra từ miệng vết thương, chậm rãi chảy vào trong hộp sắt, giãy dụa trườn bò như có sinh mạng.
Đợi đến lúc máu đen chảy hết, máu chảy ra biến trở lại thành màu đỏ, Grey mới dính nước miếng của mình giúp Giang Điền bôi lên miệng vết thương.
Grey quay đầu nói với Trì Diên: "Được rồi, chờ hắn tỉnh lại sẽ không còn vấn đề gì nữa, nếu cậu tin tưởng tôi thì hiện giờ có thể theo tôi đi, hoặc cậu cũng có thể ở đây chờ kiểm tra kết quả. Nhiệm vụ điện hạ giao cho tôi là mang cậu trở về."
Trì Diên nhìn thoáng qua bạn mình trên giường, cẩn thận nói: "Chúng ta kiểm tra kết quả xong rồi đi."
Rất nhanh hai người lão Cao cũng cơm nước xong xuôi trở về, bọn họ lo lắng Trì Diên chưa ăn cơm, mua hamburger về cho cậu. Trì Diên nói cám ơn, cũng không từ chối, nhận hamburger rất nhanh đã ăn xong.
Grey nhìn trong mắt ghi trong lòng, thầm nghĩ nhân loại này vừa rồi ở chỗ điện hạ quả nhiên vẫn chưa ăn no, nếu bị điện hạ biết chỉ sợ điện hạ sẽ tức giận, buổi tối quả nhiên phải dặn dò nhà bếp làm cho cậu nhiều đồ ăn một chút.
Đến tầm hai giờ Giang Điền tỉnh lại, lúc này đầu óc hắn đã minh mẫn, sắc mặt hồng hào, nhiệt độ cơ thể cũng bình thường, chỉ có điều không nhớ gì về tất cả hành động của bản thân đêm qua sau khi hôn mê. Lão Cao khéo léo nói cho hắn biết sau khi hôn mê hắn hư hư thực thực mất trí.
Grey chủ động giúp gọi nhân viên y tế kiểm tra cho Giang Điền lần nữa, kết quả kiểm tra mọi thứ đều bình thường, tiếp tục theo dõi thêm một thời gian, nếu không có gì bất thường xảy ra thì có thể xuất viện. Trùng hợp là bác sĩ và hộ sĩ phụ trách Giang Điền cũng đã từng phụ trách khám chữa cho Emily, bọn họ khen ngợi Giang Điền khỏi rất nhanh, đồng thời quy rằng đây là nhờ tố chất cơ thể Giang Điền rất tốt.
Grey không thúc giục, chỉ im lặng dùng ánh mắt nói cho cậu biết nên đi rồi. Trì Diên nhẹ gật đầu, nói một tiếng với bạn mình xong liền mượn cớ cùng Grey rời khỏi.
Mặt trời đã ngả về tây, Thái Dương đã không còn sức mạnh như giữa trưa, ánh mặt trời màu vàng cũng trở nên yếu đi, có một loại cảm giác tiêu điều không nói nên lời, như đang thương cảm ban ngày mất đi, thời gian xói mòn.
Lúc này đúng là giờ cao điểm buổi tối, xe trên đường nhiều hơn bình thường một chút, nhưng vẫn thông thoáng không trở ngại, ô tô màu đen lao nhanh trên đường, rất nhanh đã chở Trì Diên về tới tòa trang viên quen thuộc.
Trì Diên đi theo Grey vào cổng lớn, ngồi trên sô pha chờ Grey trước tiên lên lầu báo cáo tình hình với Thân Vương Emmer.
Mấy phút sau Grey trở lại, cung kính khom người với Trì Diên: "Mời ngài lên lầu, Thân vương điện hạ đã chuẩn bị bữa tối đang đợi ngài."
Trì Diên khẽ gật đầu, quen đường mà đi lên lầu, dựa theo lệ cũ cầm khăn lụa màu đen buộc kín mắt rồi mới đẩy cửa đi vào.
Sau khi vào cửa cậu liền ngửi thấy mùi đồ ăn thơm, còn có tiếng nhạc chậm rãi êm ái chậm rãi bao phủ không gian yên tĩnh. Trong phòng rất ấm, ấm hơn phòng kí túc của cậu.
Thân Vương Emmer im lặng kéo cậu ngồi xuống trước bàn đồ ăn, như lần trước kiên nhẫn đút cậu ăn hết bữa tối, sau đó giống như lúc sáng lại đặt cậu ngồi mặt đối mặt ôm vào trong ngực, hút máu cậu. Lần này động tác của Huyết tộc rất nhẹ rất chậm, thay vì nói là ăn thì nên nói là chỉ đang đơn thuần hưởng thụ quá trình hút máu.
Toàn bộ quá trình rất yên tĩnh, bọn họ gần như không dùng ngôn ngữ trao đổi