Quỷ hút máu ôm nhân loại tham lam kia từ sofa tương đối nhỏ hẹp lên giường, nằm xuống song song với cậu, ôm cậu vào lòng, vẫn dung túng như trước mà dâng lên cổ tay mình.
Nét mặt Trì Diên đã dãn ra rất nhiều, không còn vội vàng khát cầu máu tươi như trước. Cậu giống như hút mỏi, lại bắt đầu ôm lấy cánh tay liếm miệng vết thương từng chút từng chút, hai mắt cũng dần khép kín. Qua hồi lâu, cậu từ từ an tĩnh lại trong sự vỗ về trấn an của Huyết tộc, coi cánh tay hắn như bảo bối mà ôm chặt, áp dưới mặt rồi ngủ mất.
Thân Vương Emmer tụ sức mạnh tại miệng vết thương, vết thương chảy máu rất nhanh khép lại, trơn nhẵn, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết lúc trước bị rạch. Hắn không nỡ rút cánh tay ra, liền duy trì tư thế để cậu ôm gối ngủ, đồng thời đưa tay xốc chăn phủ lên hai người.
Nếu không phải vì quá mức nhàm chán hoặc cần nghỉ ngơi khôi phục mà cố ý ngủ, thật ra hắn không cần ngủ. Mà giờ khắc này trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng lò sưởi bên ngoài thỉnh thoảng cháy lách tách, bầu không khí rồi vải nhung đều ấm áp, người trong ngực cũng mềm mại, không muốn xa rời mà ôm tay hắn; thỉnh thoảng trong mộng nhỏ giọng rầm rì hai tiếng, giống như bị ai ở trong mộng khi dễ làm mất hứng; có khi cong khóe miệng im ắng cười, vô thức in môi lên cánh tay hắn.
Tất cả đều quá tốt đẹp, hắn không tự chủ được mà cảm thấy buồn ngủ, chỉ muốn ôm người trong ngực ngủ một giấc. Mà hắn cũng thật sự ngủ như vậy, như một người bình thường ngày nghỉ lười nhác ở nhà.
Sắc trời dần tối, chỉ có lò sưởi gian ngoài phát ra ánh lửa màu vỏ quýt, căn phòng tối đen như mực. Trong bóng tối Huyết tộc mở mắt, bật đèn đầu giường. Kỳ thật trong bóng đêm hắn vẫn có thể nhìn thấy mọi thứ, nhưng người bên cạnh vẫn luôn ôm cánh tay hắn nhỏ giọng rầm rì kêu, đồng thời không ngừng chui vào vào trong lòng hắn.
Đèn giường màu cam sáng lên, ánh đèn ấm áp lập tức bao phủ phòng ngủ. Quỷ hút máu lộ ra nét mặt ôn nhu, kéo cậu vào ngực, nhẹ nhàng vuốt ve má cậu: "A Diên, bảo bối, tỉnh tỉnh, làm sao vậy? Không thoải mái sao?"
Trì Diên rên một tiếng thật dài mở mắt, ý thức từ trong bóng tối dần tỉnh lại, đôi mắt mê mang mà nhìn lên người đang ôm mình —— mọi thứ tối đen, mơ mơ hồ hồ, cái gì cũng không thấy rõ.
Mắt nhìn không thấy, các giác quan và trí nhớ liền trở nên đặc biệt nhạy. Đối phương cho cậu cảm giác vô cùng quen thuộc, cơ thể cậu vẫn nhớ rõ bản thân một lần lại một lần bị đối phương ôm vào ngực mặc ý hút máu là như thế nào.
Trì Diên do dự một lát, thăm dò hỏi: "Thân vương điện hạ?"
Đối phương trầm mặc hai giây, thanh âm lãnh đạm đáp: "Là ta."
Lúc này quỷ hút máu cũng phát hiện người trong ngực bất thường, ánh mắt vô thần, giống như bị mù. Hắn đưa tay lên trán cậu kiểm tra thử—— máu dẫn hắn để lại trong cơ thể cậu và máu tươi lúc sau hắn cho cậu hút đang thiêu đốt thánh lực còn sót lại trong cơ thể, thánh lực vẫn đang ngoan cố mà liều chết phản kháng, hai nguồn lực đối chọi đè lên dây thần kinh thị giác trong cơ thể, đợi đến sáng mai khi thánh lực đã hoàn toàn bị xuất ra thì không còn gì đáng lo nữa.
Biết rõ nguyên nhân hắn liền yên tâm. Chỉ có điều không ngờ ma xui quỷ khiến thế nào mà A Diên hiện tại cái gì cũng không nhìn thấy, trái lại lại nhận ra hắn là Thân Vương Emmer... Chỉ có thể tạm thời đổi vai vậy. Song cũng không vấn đề gì, dù sao làm việc này hắn cũng đã quen.
"Sao tôi lại ở đây?" Quả nhiên Trì Diên hiện ra vài phần lo sợ nghi hoặc bất an, "... Bạn tôi đâu?" Lúc đó cậu và Diệp Nghênh Chi đã hẹn gặp nhau ngoài nhà thờ, Diệp Nghênh Chi không đợi được cậu nhất định sẽ đi tìm cậu, hơn nữa bóng người cậu nhìn thấy trước khi ngất đi ... rõ ràng chính là Diệp Nghênh Chi.
Mà bây giờ cậu lại đang ngồi trên giường Thân Vương Emmer.
"Bạn ngươi?" Thanh âm Thân Vương lạnh lùng nhàn nhã như trước, "Ngươi nói tên thợ săn quỷ kia? Là hắn đã đưa ngươi đến chỗ ta."
"Anh ấy đưa tôi tới? Tại sao?" Giọng nói Trì Diên có phần giật mình, còn thoáng chút không thể tin.
"Trước kia ta đã để lại máu dẫn trong cơ thể ngươi, như vậy bất cứ lúc nào ta đều có thể nắm được hành tung của ngươi, nhưng hôm nay ở nhà thờ ngươi đã uống nước thánh, thánh lực ẩn trong nước thánh công kích máu dẫn trong cơ thể ngươi, muốn ép nó ra, cơ thể ngươi không chịu được nên ngất đi. Đó là máu dẫn của ta, thợ săn quỷ kia không cứu được ngươi, đương nhiên phải đưa ngươi đến chỗ ta."
"Máu dẫn?"
"À, một thủ thuật nhỏ thôi. Nếu không ngươi không thực hiện ước định chạy mất thì làm thế nào? Ta biết đi đâu tìm người đây?" Trong giọng nói của Huyết tộc dường như mang chút tiếu ý.
"Vậy hoàn thành ba mươi ngày ước định, ngài sẽ loại nó đi chứ?"
"... Ừm." Huyết tộc không tỏ ý kiến, thờ ơ đáp.
Trì Diên lại cho là hắn đã đáp ứng, thầm nghĩ sau khi rời khỏi đây phải đi tìm Diệp Nghênh Chi hỏi lại cho rõ ràng.
Mạch máu trong cơ thể đập thình thịch, huyết dịch như sôi lên, toàn thân sôi trào cảm giác nóng rực khó nhịn. Máu Huyết tộc cho cậu uống đang thiêu đốt thánh lực còn sót