Trì Diên cắn lên sườn cổ Huyết tộc. Nhưng bản năng cậu không dám dùng sức quá mạnh, nhay tới nhay lui, thay đổi mấy góc độ, cũng chỉ in lại một dấu răng mờ mờ, để lại một khoảng nước miếng ẩm ướt.
Quả thực như cún con chưa mọc răng đùa nghịch. Huyết tộc buồn cười mà ôm lấy cậu, khẽ nói: "Ngươi là đang chơi với ta sao? Là đang hôn ta sao? Tiểu bại hoại."
Trì Diên nhụt chí mà thu miệng về, mê mang mở to đôi mắt màu đen vô thần "Nhìn" Huyết tộc, sờ tìm tay trái đang đỡ sau lưng mình, kéo xuống kề vào miệng cắn một cái xuống cổ tay.
Nhưng cắn tay còn không dùng sức bằng cắn cổ, cậu miễn cưỡng thử mấy lần, ngay cả dấu răng cũng không để lại được.
Trì Diên càng thêm mờ mịt, cảm giác nóng cháy do máu Huyết tộc và thánh lực đối chọi nhau trong cơ thể thiêu cậu đến muốn khóc, trong người cực kỳ khó chịu, nhưng lại không thể tìm ra cách giải quyết. Ý thức đã dần không còn tỉnh táo lắm, cậu theo bản năng dựa vào ngực Huyết tộc, liều mạng hút lấy khí tức của đối phương, dùng chúng giảm bớt khó chịu trong người.
Cậu dựa trong ngực quỷ hút máu, hai tay vòng lên người hắn, ngước mặt nhìn đối phương, hai mắt thoáng hồng, long lanh nước nhìn hắn, biểu lộ hỗn tạp khó nhịn, lên án cùng cầu khẩn, giống như cực kì ủy khuất.
Thân Vương Emmer đưa tay điểm mũi cậu, cúi người hôn mắt cậu, trong miệng thì thầm: "Đừng nhìn ta như vậy, giống như lại là ta khi dễ em, rõ ràng là em ngốc, người ta cho cái gì cũng dám uống."
Rõ ràng bộ dạng ý thức mơ hồ, Trì Diên lại như trong tiềm thức nghe hiểu lời hắn nói, nhắm mắt lại, ôm eo hắn nhỏ giọng hừ hừ hai tiếng, nét mặt càng thêm oan ức.
Huyết tộc khẽ chọc chọc mặt cậu: "Càng ngày càng đáng yêu. Sắp không chịu nổi rồi."
Trì Diên ý thức mờ mịt dùng mặt cọ cọ ngực hắn, nhắm mắt lại, lông mi khẽ động, trong miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Emmer, cứu tôi. Cầu ngài, tôi để ngài uống máu tôi. Ngài đừng mặc kệ tôi, là tôi sai rồi, về sau máu của tôi đều cho ngài, chuyện gì tôi cũng nghe theo ngài."
Nghe vào thật sự là vừa mềm vừa ngoan, quỷ hút máu chỉ cảm thấy lòng xao động không thôi, nhịn không được lại càng ôm chặt đối phương, liếm liếm răng. Hắn thậm chí không phân rõ lúc này Trì Diên rốt cuộc có phải đang tỉnh táo hay không, nếu như không phải, sao có thể đang trong tiềm thức mà biết nghe lời như thế, sao có thể nói ra nhiều lời làm hắn vui sướng như thế. Nghĩ vậy, tâm trí hắn lại nhịn không được bay xa, nhớ tới đêm hôm đó cũng ở đây, dưới ánh đèn này, người trong ngực mơ mơ màng màng mà bò dậy chủ động dâng lên nụ hôn ấm ấm mềm mềm, cầu hắn thương mình.
Quỷ hút máu càng cảm thấy không kháng cự được nữa.
Thật sự là làm hắn không có cách nào. Chưa bao giờ chịu thành thật mà ngoan ngoãn theo hắn, luôn tự rước đủ loại phiền toái, nhưng lại khiến hắn đối với cậu vô kế khả thi, chỉ có thể thuận theo tâm ý của cậu, thỏa hiệp rồi lại thỏa hiệp, chỉ sợ cậu không vui, chỉ sợ cậu không vừa ý.
Huyết tộc ôm cậu đứng lên đi ra phòng ngoài, lấy chiếc dao bạc trên bàn sách rồi lại ôm về.
Hắn đặt cậu qua một bên giường, dém chăn cẩn thận, cầm dao rạch cổ tay mình.
Hương vị hắc ám đến xa hoa của máu lập tức lan ra tứ phía. Không cần hắn chủ động đưa cổ tay tới, nhân loại ngửi thấy mùi máu đã nhanh chóng bò từ chăn ra, ngồi quỳ trước người hắn, hai tay nâng cổ tay chảy máu của hắn lên.
Trì Diên rất cẩn thận. Trước tiên cậu vươn lưỡi liếm liếm, lại ngẩng đầu ngửa mặt ngoan ngoãn chờ ý của đối phương, phát hiện Huyết tộc trước mặt không có vẻ không vui hoặc có ý cản trở mới vùi đầu mặc ý hút.
Cậu hút đến vui sướng. Thân Vương Emmer dùng tay phải kéo chăn phủ lên người cậu, sau đó vuốt ve đỉnh đầu và gáy cậu, Trì Diên cũng thuận theo mà đón nhận.
Lúc sau Trì Diên no bụng rồi liền ôm cánh tay hắn ngủ. Quỷ hút máu muốn rút tay về, lại phát hiện đối phương ôm rất chặt, phát giác hắn muốn cướp về còn phát ra giọng mũi bất mãn kháng nghị từ trong mộng. Thân Vương Emmer không còn cách nào, đành phải duy trì tư thế ôm người đặt lên gối đầu, bản thân thì nghiêng người nằm bên cạnh, vươn tay nhẹ nhàng ôm đối phương.
Dù sao em ôm tay ta, ta ôm em, cũng không mất gì.
Hôm sau, trời mới tờ mờ sáng Huyết tộc đã tỉnh. Hắn kiểm tra thử tình hình cơ thể Trì Diên, thánh lực đã bị tiêu trừ hết. Hắn suy nghĩ một chút, chậm rãi rút cánh tay tê dại ra, trở mình lấy một chiếc khăn lụa màu đen từ trong ngăn kéo tủ đầu giường, không yên tâm mà buộc khăn che lại mắt cậu—— ai biết được tiểu hỗn đản nhà hắn sẽ tỉnh lúc nào chứ?
Chẳng lẽ gạt cậu là nằm mơ? Chỉ sợ gạt không nổi. Huống chi tuyên dâm giữa ban ngày cũng không tốt. . . Quỷ hút máu liếm liếm răng, thật không dám thừa nhận thời điểm nghĩ đến năm chữ kia tâm tư khẽ động —— ừm, dù sao đối với Huyết tộc mà nói ban ngày mới là thời gian đi ngủ bình thường,. . . Không có gì không tốt cả.
Trì Diên đến gần mười giờ mới tỉnh, cậu có thể cảm nhận được ánh sáng hơi yếu, nhưng cái gì cũng nhìn không thấy, trên mắt như bị vật gì che, cảm giác lại rất quen thuộc. Trì Diên đưa thay sờ sờ, quả nhiên, là một chiếc khăn lụa đen.
Cậu lập tức nhớ ra bây giờ mình đang ở chỗ Thân Vương Emmer, đồng thời nhớ tới tất cả mọi chuyện phát sinh đêm qua —— kể cả cậu ôm Thân Vương Emmer, khóc, làm nũng ăn vạ như thế nào, nói lời lấy lòng cầu hắn cho mình uống máu.
Mặt cậu thoáng cái nóng lên, không kìm được mà rên một tiếng ôm má trái, suy nghĩ một chút lại nâng tay phải ôm má phải. Mặc dù trong những giấc mộng thấy Diệp Nghênh Chi kia, cậu cũng đã làm rất nhiều việc bản thân không muốn nhìn, đã từng nói rất nhiều lời bản thân nghe không lọt mà mỗi lần nhớ tới đều cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, thế nhưng dù sao cũng là mộng, không có ai biết, lần này cùng Thân Vương Emmer tính chất hoàn toàn khác nhau. Chính mình đã triệt để mất mặt trước mặt quỷ hút máu.
Nghe thấy tiếng bước chân Huyết tộc đang đi tới, mặt cậu càng đỏ hơn. Trì Diên ngồi xuống, bất an mà siết ga giường, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói với Huyết tộc đã cách mình rất gần: "Xin lỗi, hôm qua. . . đã uống máu của