Châu Ân Hoan và Cố Tử Yên đến cuối cùng vẫn ngồi lên lưng ngựa tập cưỡi, vất vả cả ngày trình độ của hai người bọn nàng có thể tạm coi là ngồi vững trên lưng ngựa cho ngựa tản bộ.
Còn cưỡi cho ngựa bay tung vó thì chưa được.
Tóm lại hôm nay đi luyện có thành quả.
Cả người mệt lả, nàng và nhỏ cáo lui xin về trước.
Mất thêm một khoảng thời gian nữa mới lê tấm thân rã rời về tới Hoa Hiên Điện.
Châu Ân Hoan uống hết ba chén trà mới có thể giải tỏa cơn khát, nàng ngả người ra sau ghế thở dốc.
Cố Tử Yên cũng không khá hơn là bao, vừa về đến điện nhỏ nằm gục trên bàn, đến trà cũng không uống nổi.
Châu Ân Hoan nhớ đến vài chuyện lúc sáng chưa kịp nói vì thế nên nàng ngồi thẳng người dậy, nghiêm túc vào vấn đề.
"Lúc sáng thấy ngươi bực bội nên ta không nói, vụ Đông Ninh có nhiều nghi vấn chưa ổn thỏa."
Cố Tử Yên ngóc đầu dậy việc gì có thể bỏ ngoài tai chứ chính sự thì phải nghe thật kỹ.
"Ta cũng cảm thấy như thế.
Với tính khí của Đồng Ninh, ả ta sắp xếp người trong điện của chúng ta bỏ tôm vào cháo không phải là quá nhẹ nhàng sao? Phải bỏ một thứ gì đó nguy hiểm hơn, còn nữa nếu Đồng Ninh đã rắp tâm xuống tay tại sao lại dùng người yếu bóng vía như thế.
Chúng ta mới dọa vài câu đã khai ra hết sạch."
Nhỏ tin Đồng Ninh không phải làm người hành động thiếu sót nhiều như thế.
Lúc dìm chết A Lương, ả ta còn cẩn thận sai người cột đá vào tứ chi để xác không thể nổi lên được.
Làm việc ác cẩn thận như thế tại sao ả ta lại dùng người không đáng tin như vậy.
Còn nữa chỉ sai người bỏ tôm vào cháo thôi, quá nhẹ nhàng không phù hợp với tác phong của Đồng Ninh.
Điểm này Châu Ân Hoan hoàn toàn đồng tình với Cố Tử Yên.
Đây cũng là những điểm nghi vấn trong chuyện này, ngoài ra còn vài chuyện nghi hoặc nữa.
"Về vụ A Linh, thân phận của A Linh là một trong bốn nô tì có võ công cao cường bảo vệ Đồng Ninh.
Tuy còn có ba người nữa cũng bảo vệ ả ta nhưng không phải là không có thời cơ ra tay.
Với võ công của A Linh, giết Đồng Ninh là chuyện nhỏ như giết một con kiến.
Chuyện ả ta cấu kết với Đại Liên bỏ độc vào trà cũng không thuyết phục.
A Linh kia có bản lĩnh gì có thể sai khiến Đại Liên phản bội Đồng Ninh chứ? Huống hồ bà ta lúc đó đang dưới trướng chúng ta.
Ả ta chỉ là một nô tì nhỏ nhặt không tiền tài danh phận dựa vào cái gì mua chuộc được người trong tay ba phủ lớn." Đôi mày cau lại, vấn đề này làm nàng đau đầu mấy ngày nay.
A Linh và Đại Liên rốt cuộc giấu những bí ẩn gì.
Chẳng nhẽ ân oán giữa bọn nàng và Đồng Ninh còn có thêm một người nữa xen vào?
Cố Tử Yên day day thái dương, thần trí lúc này quá nặng nề.
Nhỏ mệt mỏi điểm lại từng chi tiết trong vụ Đại Liên và A Linh.
Lúc bắt được Đại Liên bà ta nói gì nhỉ? Phải rồi! Bà ta từng nói...
"Hoan Hoan, ngươi nhớ lại xem lúc chúng ta bắt được Đại Liên là người động tay vào bát cháo.
Bà ta khóc lóc xin tha.
Đại Liên nói bà ta sống một mình không con không cái, không gia đình lấy đâu ra một đứa cháu gọi bà ta là a di?" Cố Tử Yên vội vã nói.
"Đúng vậy! Lời khai của Đại Liên và A Linh không khớp nhau.
Điều này chứng tỏ có người khác xen vào chuyện này, sai Đại Liên vu oan cho Đồng Ninh vụ bỏ tôm, sau khi đánh lừa được chúng ta.
Người đó tiếp tục sai khiến Đại Liên bỏ lá cẩm tú cầu vào trà.
Cuối cùng là sai A Linh đến giết Đại Liên bịt đầu mối, lời khai của A Linh cũng được chuẩn bị từ trước phòng trường hợp bất trắc."
Trong mười tú nữ được giữ lại còn có kẻ khác muốn nhắm đến Hoa Hiên Điện, kẻ đó là ai mới được.
Ngoài Đồng Ninh ra bọn nàng không ân không oán với ai nữa, nói đi cũng phải nói lại có thể không cần có ân oán, người nọ muốn tú nữ ba phủ lớn cắn xé lẫn nhau, hạ bớt đi đối thủ nặng ký.
"Lẽ nào là Thủy Lạc?" Nàng lẩm bẩm trong miệng nhưng Cố Tử Yên vẫn nghe thấy, nhỏ lập tức phản đối.
"Không thể nào, chúng ta trước đó đã bày tỏ với nàng ấy rằng chúng ta không có ý muốn thắng cuộc.
Còn nhiệt tình đề nghị hỗ trợ nàng ấy.
Ra tay diệt người phe mình chẳng phải là quá dại hay sao? Nàng ấy không có động cơ, hiền lành ốm yếu không ra tay được."
Châu Ân Hoan gật đầu mấy cái, Thủy Lạc không có khả năng.
Vậy thì người xen vào chuyện này có thể à ai?
"Hoan Hoan, ta vừa nghĩ ra." Cố Tử Yên lay lay cánh tay nàng, vội vàng nói.
"Trong bốn chén trà trong đó có một chén được trộn lẫn lá cẩm tú cầu.
Làm sao nha hoàn dâng lên lại biết chén nào có độc mà đưa cho Đồng Ninh? Trong điện còn có người của kẻ khác sao?"
Đúng vậy, tại sao nàng và nhỏ không nghĩ đến chuyện này.
Phải có kẻ sắp xếp cho bốn chén trà đặt đúng vị trí.
Nha hoàn dâng trà lần đó nàng không nhớ mặt, quá chủ quan nên lúc đó nàng không có quan sát hành động từng người.
Còn nữa chuyện Ngũ công chúa ban cẩm tú cầu cho Hoa Hiên Điện không phải là sự trùng hợp.
Chắc chắn bên trong có ẩn tình gì khác, phải điều tra thêm chuyện này.
"Yên Yên, ngươi sai A Liên tìm nha hoàn dâng trà ngày hôm đó.
Ta trở về Nguyệt Lung Điện,