Tác giả: Vân Phi Mặc
Cứ tạm quăng một cục đá dò đường trước đã, sau khi mở rộng thị trường rồi hãy nói tiếp.
"Tiểu cô nương, thứ này quá mắc, rẻ một chút." Có người trả giá, không ít người phụ họa theo.
Lâm Diệp Nhi chỉ mỉm cười, "Cây mía không chỉ là trái cây, nó còn là phương thuốc kiện thân thể rất tốt. Bổ phổi, tốt cho dạ dày, sinh tân, hạ khí, chữa khỏi sốt cao đột ngột, buồn nôn nôn mửa, phổi bị khô dẫn đến ho khan thở hổn hển. Đồng thời, nhai mía nhiều, còn có còn có công hiệu dưỡng nhan."
"Thiệt hay giả?" Có người đưa ra nghi vấn.
"Là thật là giả, chư vị ăn qua sau liền biết. Ta nói nhiều, còn không bằng chư vị nếm thử một chút liền biết thật giả." Lâm Diệp Nhi chậm rãi nói.
Bản thân cây mía đã có rất nhiều công hiệu, nàng nói chỉ là một bộ phận trong đó, hiệu quả rất tốt, nếu là cây mía bình thường, nàng không dám bảo đảm, nhưng đây là mía từ không gian ra, Lâm Diệp Nhi một chút cũng không lo lắng.
"Đây là do để giới thiệu, hôm nay ta bán phá giá bằng một mười giá gốc. Sau vài ngày, sẽ khôi phục giá gốc."
Bọn họ không hiểu cái gì là một phần mười, cái gì là bán phá giá, chỉ nghe hiểu một cái ý tứ, đó chính là thứ này về sau sẽ tăng giá lên cao.
"Cô nương, thứ này ngươi nguyên bản mua bao nhiêu tiền?" Có người tò mò hỏi.
"Hai trăm văn một cây."
Bùm, lời vừa nói ra miệng, không ít người kinh hãi. Giá này có thể đuỏi.
Người vốn định còn cò kè mặc cả, lập tức bỏ tiền mua, ở trong tiềm thứ của bọn họ, đây chính là chiếm được tiện nghi. Rất nhiều người đều thích có được chút tiện nghi như thế này, điều đó đã nằm sâu trong tâm khảm của bọn họ.
"Cho ta một cây thử xem."
"Ta cũng lấy một cây."
............
Lâm Diệp Nhi tay đưa tay nhận, lấy tiền, thối tiền lẻ. Một xe, chỉ một buổi chiều đã bán xong. Lâm Diệp Nhi trở lại chỗ cũ, kiểm kê lại toàn bộ số tiền đã nhận được.
Một ngàn đồng xâu lại thành một, ước chừng được mười tám xâu, có tám lượng bạc. Nếu toàn bộ mọi thứ trong không gian bán được ra hết,