...
Sáng hôm sau
Tuấn Tú vừa từ ngoài thành trở về liền nghe tin Huệ Di hoàng hậu bị đẩy vào lãnh cung. Thế là từ nay mọi chuyện trong cung đều một tay mẫu thân hắn quản lí...
Khi nghe đến lí do hoàng hậu bị đầy vào lãnh cung là do đã hạ thuốc Nguyệt Thiền cô nương, hắn tức tốc chạy đến chỗ nàng.
" Nguyệt Thiền cô nương!"
Hắn lại đạp tung cửa một lần nữa.
Vương Dạ Nguyệt sáng sớm vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài. Đêm qua nàng ta đi quậy phá nửa đêm mới về, đâm ra vui quá ngủ không được. Nên bây giờ gương mặt lờ đờ như sắp chết vậy...
Hắn lo lắng chạy đến lay nàng:" Nguyệt Thiền cô nương không sao chứ, để ta mời đại phu---"
Dạ Nguyệt đầu óc chưa tỉnh táo, thấy khó chịu bèn hất hắn bay văng vách.
Ui...
Sư phụ ra tay đau quá...
Hắn đưa tay xoa đầu. Bây giờ hắn cũng hiểu được một phần nổi đau của tên Lãnh Bất Phàm kia rồi. Cả cột sống và đầu để đau...
Nàng ta ngáp dài:" Xin lỗi, ta không cố ý a..."
" Đêm qua ngươi ham vui quá, bây giờ hai con mắt như gấu trúc rồi."- Hắc Khuyển mệt mỏi, vì bản thân hắn đêm qua cũng quậy chung với nàng...
Dạ Nguyệt cười nhạt.
Hiện tại rất cần một thứ gì đó giúp ta tỉnh ra a...
Một tin sốt dẻo chẳng hạn...
Tuấn Tú chợt nhớ ra:" Nguyệt Thiền cô nương. Hôm nay là ngày giỗ mười lăm năm ngày mất của Lam Diệp Băng, người có nghe qua cái tên này chứ?"
Dạ Nguyệt bừng tỉnh.
Đúng là tin sốt dẻo a...
" Ta có biết. Lăng mộ của bà ấy nằm ở chỗ nào vậy?"
...
Vương Dạ Nguyệt đang di chuyển đến nơi yên nghĩ của Lam Diệp Băng.
Nàng ta hi vọng có thể tìm chút chứng cứ.
Nhìn từ xa, nàng thấy Cơ Uyển hoàng quý phi đang đi vào bên trong. Dạ Nguyệt cũng cẩn trọng theo sau...
Nơi này