...
Vù
" Chúng ta sắp đến nơi chưa?"
" Cứ duy trì tốc độ này, mười phút nữa là đến!"
Chúng ta cần đến cứu gia đình tên đó trước, rồi hãy gửi tin đi sau!
Lưới trời lồng lộng, tội ác của các ngươi sẽ sớm bị tóm gọn!
Cả hai đều lướt đi trên bầu trời với tốc độ rất nhanh. Khi đi ngang phiên chợ của Sa La Cát, người dân phía dưới như cảm nhận được một luồn gió lớn vừa lướt qua họ, vài người cảm nhận được, ngoái đầu nhìn lên nhưng không thấy ai. Chỉ thấy hai hàng mây tách ra hai bên, nhường lối cho vị thần nào đấy...
Cảnh chợ thật tấp nập...
Nhưng ta lại không có thời gian nhìn ngắm...
" Tới nơi rồi!"- Bạch Cố Vương thắn gấp lại, hắn cùng Dạ Nguyệt nhẹ nhàng tiếp đất.
Phía trước bọn họ là một cánh rừng hoang vu phía Bắc Sa La Cát, hầu như người dân đều không mấy đến đây.
Nếu có ai bị gϊếŧ ở đây, thần không biết quỷ không hay!
Bọn chúng cũng dễ dàng mượn cớ giá họa cho kẻ khác...
Dạ Nguyệt và Bạch Cố Vương núp vào hai bên thân cây. Cẩn thận quan sát bọn chúng từ xa, tránh gây ra tiếng động.
Nơi này được canh giữ bởi năm tên lính đánh thuê. Bọn chúng canh gác cẩn thận bên ngoài. Có vài tên ăn mặc khác thường bước ra từ ngôi nhà hoang