Một tên khác nghe thấy tiếng động liền đi ra ngoài. Như không tin vào mắt mình, toán lính vừa nói chuyện với hắn đã biến mất.
Làm sao có thể như vậy được...
" Bọn chúng đâu hết cả rồi!"- Một tên khác vừa đi ra cũng hốt hoảng nhìn tên bên cạnh.
" Chết tiệt thật!"
" Mau báo cho Hoàng Thái Cực đại nhân!"
Một tên trong bụi rậm, quan sát sự việc. Hắn có chút kinh hãi mà bỏ chạy thục mạng. Trong đầu hắn chỉ tồn tại ý thức sẽ bị nuốt chửng bởi cái bóng đen kì quái ấy.
Phải chạy thật nhanh....
Chạy khỏi đây!
Vụt
Dạ Nguyệt nhanh chóng phi đến, điểm nguyệt tên đó, xong đánh một phát chí mạng khiến hắn gục xuống bất tỉnh.
Hừ...
Hành động nhanh đấy!
" Mẹ ơi...ở ngoài hình như có tiếng động!"- Em gái của Chu La Kì thấp giọng. Con bé đang bị trói bằng một sợi dây thừng. Đã nhiều ngày không được ăn, sắc mặt cũng dần xanh xao.
" Chúng ta sắp được cứu rồi!"- Cha Chu La Kì trấn an
Bà ơi....
Hãy cố lên....
Người mẹ của hắn đã nhiều ngày không được ăn, cơ thể ốm yếu, lại bị đánh đập đến mức ngất đi. Đứa em gái nhìn mẹ mình đầy chua xót.
" Mẹ ơi...cố lên!"
"Im miệng!"- Một tên chĩa dao gần cổ của đứa bé ấy khiến cô bé hoảng sợ, vẻ mặt rưng rưng nước mắt, nhưng vẫn cố kìm nén.
Anh trai đã dặn dù có chuyện gì xảy ra cũng không được khóc...!
"Đã đến nước này thì..."- Tên sát thủ ấy có chút hoảng loạn. Lúc