"Cùng đi cứu bọn họ nào!"- Kình Phong cao hứng. Hắn chờ đến mòn mỏi cả rồi!
Nhưng mà....
" Hoàng thượng, sự an nguy của người..."- Trương Dương đại nhân có ý để hoàng thượng ở lại phủ nghĩ ngơi. Người đứng đầu sau này của một nước, không thể gặp chuyện được!
" Không sao, ta chỉ đứng từ xa yểm trợ. Với lại..."- Huyền Chi Tử vỗ vai Mặc Ảnh " Ngươi sẽ bảo vệ trẫm!" Tay hắn bốp chặt vai của Mặc Ảnh.
Lại một tia sét nổi lên!
Mặc Ảnh tựa hồ như muốn đánh cho tên huynh đệ cũ của hắn một trận. Nhưng nơi này đông người, không tiện giải quyết "hoàng thượng" như ngươi!
Sao ta cứ có cảm giác có tia lửa giữa hai người bọn họ ấy nhỉ?
Trương Liêu Vũ đứng nhìn, thật hết nói nổi!
Ra hai người bọn họ ở chỗ quen biết từ trước a...
...
"Gì chứ?"
" Tên khốn Huyền Chi Tử ấy đích thân đến Cát Tử Yên?"
Không lẽ bọn chúng đã phát giác được việc ta ngầm thu thập những tên ma thuật sư kia?
" Lúc nãy ta vừa nhận được tin báo, không thấy có ai khả nghi rời khỏi Sa La Cát cả! Nó chứng tỏ rằng bọn chúng chỉ đang lẩn trốn gần đây thôi!"
" Mau cho quân đi lục soát khu vực xảy ra hỗn chiến lúc nãy!"
"Rõ."- Hai tên quan cận thần nghe lệnh, liền lui xuống.
Ta đã xem qua lai lịch của tên Chu La Kì. Gia cảnh không có gì đặc biệt. Cớ sao phải đích thân tên Huyền Chi Tử ra sức giúp hắn. Không lẽ...
Lúc nãy tin báo rằng gia đình