CHƯƠNG 70: TẾ BÁI
Editor: Luna Huang
Ngày thứ hai đó là ngày giỗ của mẫu thân Địch Diên Diên, dứt bỏ tất cả phiền não, dậy thật sớm, trang điểm trang phục, sáng sớm xuất môn với Tà Vô Phong, ra ngoài thành.
Bên kia Tuyệt vương đang liên lạc quần thần tiến gián, tin tưởng những người phía sau Lạc Mẫn Yên sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà hành động, hơn nữa nói không chừng còn có thể có thêm vào một chút hành động, giống như thu mua mấy đại thần trong triều, làm cho cục diện càng thêm dễ khống chế hơn, đương nhiên, buông tay để cho bọn họ tiếp tục tiến hành kế hoạch, để cho bọn họ thả lỏng đề phòng, chậm rãi hiển lộ ra âm mưu, như vậy cũng có thể dễ dàng nhấc bọn họ lên hơn…
Rất nhanh thì đã ra khỏi thành môn, đi tới nơi an nghỉ trên núi của mẫu thân Địch Diên Diên. ╔ ╗
hoàn cảnh trên núi thanh u, điểu ngữ hoa vị, bốn phía yên tĩnh vô nhân, cũng vì nguyên nhân này, Địch Ngưỡng Thiên mới cho địa phương như vậy, nói cho cùng một ít thôn xóm quanh thân vào hai mươi năm trước cũng là một mảnh hoang vu, sau cũng là bởi vì mẫu thân của Địch Diên Diên cùng Địch Ngưỡng Thiên liên tục bỏ tiền giúp người nơi này tu kiến phòng ốc, bỏ tiền mua được giống cây tốt để cho bọn họ từ nay về sau ở chỗ này an cư lạc nghiệp.
Người nơi này xem Địch thừa tướng như ân nhân, thường thường cũng sẽ lên núi thanh lý cỏ dại bên trên phần mộ của Địch phu nhân, tiểu viện ở xa một chút cùng phòng ở cũng là bọn hắn hỗ trợ dựng, mà Địch Ngưỡng Thiên hàng năm sẽ vào lúc này đến đây ở vài ngày…
“Cha!”
Bất quá là vài ngày chưa gặp cha, nhưng thật giống như rất lâu, cũng có thể là mấy ngày nay phát sinh quá nhiều chuyện, để nàng thấy thời gian trôi quá chậm. ╔ ╗
Hoàn hảo, cha vẫn như cũ tinh thần dịch dịch, hơn nữa vẻ mặt tươi cười, cái này cũng là do ở một chỗ tĩnh như vậy vài ngày, mặc kệ thế sự, nếu là biết được biến cố trong hoàng cung, sợ rằng tóc cha lập tức sẽ bạc thêm vài cọng…
“Diên Diên, Phong nhi, tới…”
Vài ngày không gặp, trên mặt Diên Diên có chút gầy, mà trên mặt của nữ tế cũng có chút trắng bệch, Địch Ngưỡng Thiên làm người chục năm, giỏi về sát ngôn quan sắc, có lẽ mấy ngày nay có chuyện xảy ra đi, bất quá, nhìn dáng tươi cười không giấu được trên mặt Diên Diên, chắc đó cũng là chuyện không quan trọng, nếu nữ nhi cũng không đến báo cho hắn biết, như vậy thì nàng có thể giải quyết, nếu không có thể giải quyết, sau khi trở về hắn cũng nhất định hảo hảo dễ xử lý, có lẽ mấy ngày nay, bên ngoài thật là xảy ra những chuyện gì…
“Cha mấy ngày nay ở chỗ này khỏe không?”
Địch Diên Diên biết cái gì đều không thể gạt được mắt tinh minh của cha, chuyện phát sinh mấy ngày này, nàng sẽ lấy ra một ít nói với cha, dù sao trong hoàng cung xảy ra việc này, qua ngày hôm nay, cũng sợ không dối gạt được, nhưng chuyện nàng từng trúng độc, cũng sẽ không nói cho hắn biết, miễn cho hắn lại lo lắng.
“Khỏe, khỏe, ở chỗ này bồi bồi nương ngươi, trà thanh cơm đạm, sinh hoạt thực sự thích ý! Đúng rồi, Phong nhi, Diên Diên đã nhiều ngày không có khi dễ ngươi chứ? Nhìn ngươi gầy rồi!”
Thấy Địch Diên Diên cũng nhận thấy được bản thân ý thức được cái gì, Địch Ngưỡng Thiên ngược lại vui đùa, đây cũng là vì để cho Diên Diên cùng Phong nhi thả lỏng một ít. ╔ ╗
“Nhạc phụ đại nhân, Diên Diên thương ta cũng không kịp, sao khi dễ ta?”
Tà Vô Phong cũng đồng dạng đùa giỡn trả lời Địch Ngưỡng Thiên, đối đãi Địch Ngưỡng Thiên, tựa như đối đãi người nhà của mình, vị Tà vương lãnh tuấn vô tình này cũng lộ ra dáng tươi cười khó được.
“Nương, Diên Diên tới thăm ngươi…”
Chính tay bày ra điểm tâm mẫu thân yêu nhất, còn để lên một ít hoa quả, kính lên vài chén trà, cùng Tà Vô Phong dâng một nén nhang, Tà Vô Phong liền đỡ Địch Diên Diên đứng lên…
Nhìn mấy nhập thạch trong mộ bia, bút kính hữu lực, tuy rằng đối với nàng mà nói bất quá là một người xa lạ, nhưng cảm tình còn không cạn, ấn tượng trong đầu tuy rằng không rõ, thế nhưng từ trong miệng cha, di nương cũng biết không ít chuyện của mẫu thân…
“Nương, tiểu tế tới thăm ngươi, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố Diên Diên thật tốt, sẽ không để cho nàng chịu một chút ủy khuất…”
Phu thê Địch Diên Diên đứng ở phía trước phần mộ, gương mặt cùng là nụ cười nhàn nhạt, chưa từng có nhiều ưu thương, cũng không có vui sướng quá lớn, mà Địch Ngưỡng Thiên đứng ở bên cạnh bọn hắn, nụ cười vui mừng vẫn treo ở trên mặt, làm phụ mẫu vui vẻ nhất chớ qua thấy nhi nữ hạnh phúc, chuyện đáp ứng ái thê, hắn cũng đã làm được, đời này, cũng sẽ không có tiếc nuối nữa…
Ý nghĩ trong lòng cũng khẳng định chút, đợi được Diên Diên cùng Phong nhi trở lại Mị quốc, cũng là thời gian hắn từ trình với hoàng thượng, cũng là thời gian cáo lão hồi hương rồi, đến lúc đó, hắn đến đây, bồi bên ái thê đã an nghỉ, tự tại sống nửa đời sau…
“Cha, mấy ngày nay bên trong hoàng cung xảy ra một việc…”
Trên đường trở về, Địch Diên Diên cũng đã chậm rãi đem chuyện phát sinh trong hoàng cung nhất nhất báo hết, nhìn cha mình buồn bã thất thần, nàng biết, cha là đang lo lắng, là đang đau lòng, cũng càng là kinh ngạc trong mấy ngày ngắn ngủi cư nhiên sẽ phát sinh chuyện lớn như vậy, nhưng cũng không có bất luận ý tứ gì trách cứ Địch Diên Diên, hắn biết, Diên Diên không nói với hắn cũng là không muốn để cho hắn lo lắng, hơn nữa đem kế hoạch đại thể đều nói với hắn một ít, nghe đến mấy cái này, cũng biết hoàng hậu tuy rằng thân trúng kịch độc, cũng đã bình an vô sự mà cảm thấy yên tâm. ╔ ╗
Nhưng đối với hoàng thượng, diệc quân diệc hữu, nghe đến mấy cái này, cũng để cho không khỏi đau lòng.
Trở lại Địch phủ đã là ban đêm, tuy rằng Địch Ngưỡng Thiên là rất ,ippms tức khắc tiến cung một chuyến, bất quá lại bị Địch Diên Diên khuyên, quyết định đợi ngày mai lâm triều mới phối hợp Tuyệt vương, trước hết để cho hoàng thượng thoái vị, mọi chuyện chờ bắt được độc thủ phía sau màn, hoàng thượng giải độc mới quyết định!
“Lão gia, ngươi đã trở về?”
Sớm ngay cửa Địch