Chờ đến lúc anh Percy khuất bóng, Jade lập tức quay đầu nhìn ba người trong phòng khách. Ron ngây ra nhìn Jade, vẻ mặt không thể tin nổi, còn cặp song sinh thì bất đắc dĩ lắc đầu.
Fred nhìn chằm chằm về phía anh Percy rời đi, thở dài:
_ Ôi Merlin! Ảnh làm sao được như vậy? Không, ý mình là, ảnh làm sao có thể khiến người ta cảm thấy.....
_ Cảm thấy đau khổ, Fred._ Jade nhỏ giọng nhắc nhở.
Fred đồng tình, tiếp lời:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
_ Đúng vậy, làm người ta cảm thấy đau khổ. Ảnh thật sự có cách khiến cả nhà phản đối với hành vi của ảnh, à ngoại trừ má. Bỏ qua việc đó thì Jade, bồ càng ngày càng lợi hại.....
_ Đúng đúng, trình độ biểu diễn ngày càng lợi hại....._ George liếc qua nhìn người em trai còn đang hóa đá chưa vượt qua cú sốc.
_ Thậm chí đến bọn mình còn sắp không phân biệt được.
_ Cảm ơn đã khích lệ._ Jade nhún người theo lễ nghi, gập người chuẩn mực tiểu thư.
Lúc cả ba phá lên cười lăn cười bò, Ron ngồi một bên mờ mịt không hiểu chyện gì đang xảy ra. Có vẻ cách hành xử ban nãy của Jade khiến thằng bé liên tưởng đến Percy thứ hai chăng.
Nhìn Ron đang ngồi ngơ ra một chỗ, Jade quyết định đánh thức sự trầm mặc này. Có lẽ vì đây cũng là cậu bé tóc đỏ, không khó chơi cùng, hơn nữa lại rất dễ đỏ mặt. Điều cuối cùng quan trọng nhất khiến Jade – một người luôn thích trêu chọc người khác- vô cùng thích. Vì thế cô nàng bắt chuyện: “ Ron! Nghe Fred và George kể rằng em rất thích Quidditch?”
Ron đỏ ửng mặt, gật khẽ: “ Chị cũng thích sao?”
Ron nói làm Jade nhớ đến trận đấu trong năm học trước Halloween của Gryffindor, bọn họ đấu với Ravenclaw. Tuy rằng có rất nhiều người trong Ravenclaw được gọi là mọt sách, nhưng trên trận Quidditch, trình độ chơi của họ cũng không kém cạnh đâu. Ít nhất thấy được ở thi đấu.....Anh Charlie giới thiệu như thế.
Anh Charlie là Tầm thủ của Gryffindor, nghe nói là trình độ rất giỏi. “Nghe nói” là bởi vì Jade từ trước đến nay chưa từng xem thi đấu Quidditch, thật sự không biết nên đánh giá trình độ của một tuyển thủ Quidditch như thế nào. Cô nàng biết rõ Maradona xinh đẹp xuất chúng và thân phận vua bóng đá, nhưng tuyệt đối không biết nên bình luận về ngôi sao Quidditch như thế nào, mặc dù bên cạnh có vài người bạn say mê nó. Nên cô nàng mang theo lòng hiếu kỳ, mới cùng Angelina, Jordan và cặp song sinh đến khán đài. Mặc dù cô nàng vẫn dở tệ trong khoản bay lượn. [ Nhập học năm 1989 chắc vẫn trong thời đại mà Maradona nổi danh nhỉ.]
Trong tài của trận đấu – bà Hooch- thổi còi ra hiệu bắt đầu.
Tấn thủ và Truy thủ của hai đội đấu với nhau sát nút, các loại banh lớn bé bay ngang dọc, trái phải liên tục, vô cùng hỗn loạn. Chiến thuật của trò này so ra thì khó hơn hẳn bóng đá, bóng rổ, hay các trò khác chỉ có một quả bóng, phức tạp hơn nhiều. Jade đã nghĩ thế.
“ Oa, ảnh thật sự rất tuyệt!” Angelina bên cạnh la to. “Không thể tưởng tượng được một Truy thủ sẽ ném bóng qua như thế! Tớ cũng muốn thành một tuyển thủ. Jade! Cậu xem họ tài chưa kìa!”
Jade hoang mang nhìn về phía Angelina chỉ, là một tuyển thủ nào đó của Gryffindor đang ôm quả banh nào đó bay vụt qua, cô nàng không nhìn ra được họ ném quả gì vào rổ. Xem ra Jade không có được khả năng vận động của phù thủy rồi. Vì thế, Jade bất đắc dĩ mở tay ra, lắc đầu, dùng ánh mắt vô tội nhìn Angelina.
Thấy Jade không có đáp án, Angelina chuyển hướng sang hai anh em song sinh “ Này! Hai cậu thấy sao?”
Fred huýt sáo một tiếng “ Cũng không tồi! Nhưng mà hai Tấn thủ kia kém quá......”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“ Nếu bọn tớ mà là họ......” George chen vào định tuyên bố một điều lớn lao......
“ Bảo đảm đối phương không còn ai còn ngồi trên chổi nữa.” Jade không khách khí mà tổng kết lại cho nhanh gọn.
Fred xoa đầu Jade: “ Bồ không thể nói như vậy. Tụi này làm việc có chừng mực mà.....”
“ Tuyệt đối sẽ không làm tuyển thủ khác bị thương.....”
“ Nhiều lắm chỉ khiến họ nằm ở bệnh viện một tuần thôi.” Jade tỏ vẻ hiểu rõ tính bọn , sẽ không bị lừa đâu.
Ý tưởng của bản thân sâu trong lòng chưa ai biết, nay bị Jade vạch trần ra thật không thoải mái. George buồn bực nắm tóc, còn Fred thì ho khan một tiếng, tiếp tục xoa tóc Jade, ý đồ định cứu vãn hình tượng của hai anh em trong lòng Jadl, mà cũng chẳng biết nên nói gì.
May mắn là ngay lúc này, Jordan bỗng la lên: “ Nhìn kìa! Anh Charlie di chuyển!”
Trên bầu trời, anh Charlie đang cưỡi trên chổi lao đi cực nhanh, giống như đang đuổi theo cái gì đó. Nhìn thấy cả anh Charlie và Tầm thủ của đối phương đều di chuyển, không khí trận đấu bỗng sôi nổi hẳn lên, giống như đang chờ mong điều gì. Jade ngồi trên khán đài cảm thấy có hơi nhàm chán, nhìn mọi người chung quanh đều đứng lên la hét cổ vũ, cô nàng ..... ngáp một cái.
“ Oa! Charlie! Giỏi quá! Tuyệt quá!” Âm thanh cổ vũ cố lên hồi lâu ngưng hẳn, thay thế bằng tiếng hoan hô và vỗ tay.
Jade ngơ ra nhìn anh Charlie trong sân đang cầm lấy quả cầu nhỏ giơ cao lên lắc qua lắc lại, ủa, nói như vậy là Gryffindor thắng ư? Quay đầu nhìn mọi người xung quanh, thấy họ còn hưng phấn gào la, Hade nghĩ suy đoán của mình là chính xác. Vậy thì tốt quá rồi, bây giờ Jade có thể về phòng ngủ.
Merlin trên cao! Có ai ngờ được rằng thi đấu Quidditch nhàm chán như vậy: không có thời gian hạn chế, chỉ số nguy hiểm lại cực cao, không có tính xem xét Quidditch. Ban đầu Jade có bao nhiêu ước vọng đối với Quidditch lại bị hiện thực nghiệt ngã đánh bại.
Angelina hình như không nhìn thấy biểu hiện buồn chán của Jade, vẫn vui vẻ reo hò, đồng thời kéo Jade đứng lên rồi ôm lấy cô nàng, nhảy tưng tưng: “Nhìn kìa!