Đâu đó khoảng một giờ sau khi rời khỏi, Ngọc Mị lần nữa quay trở lại lều tìm Tiêu Thiên. Lần này là để mời hắn lên đường đi vào vùng trung tâm sa mạc, nơi nữ vương Mỹ Đỗ Toa đang trú ngụ.
Gấp gáp như vậy là bởi việc cường giả nhân tộc bất ngờ đột kích phòng tuyến xảy ra giữa đêm qua đã chứng minh rõ ràng một điều rằng, ít nhất một trong hai tin tức được Tiêu Thiên chia sẻ trong cuộc nói chuyện trên ốc đảo bên ngoài bộ lạc Mị Xà là sự thật. Hay nói cách khác, khả năng đám người kia suốt đêm thẳng hướng Thần Điện để tìm nữ vương Mỹ Đỗ Toa, trong bối cảnh người sau bị thương chưa lành, cũng có thể là sự thật.
Điều đó đồng nghĩa với ám ảnh về một “nguy cơ diệt vong” mà Tiêu Thiên từng nhắc đến không dưới hai lần là hoàn toàn có cơ sở để xảy ra.
Chuyện đã bắt đầu có xu hướng nghiêm trọng ngoài tầm kiểm soát, cùng lúc đó Nguyệt Mị thống lĩnh lại không có mặt, thì thân làm người được giao toàn quyền quyết định, Ngọc Mị chỉ còn một cách duy nhất có thể làm được, đó là tin lời Tiêu Thiên và hy vọng điều tốt đẹp sẽ đến mà thôi.
. . .
Đầu giờ chiều cùng ngày tại trung tâm sa mạc Tháp Nhĩ Qua.
“Có công cụ chuyên chở chính là khác biệt a!” - Nhìn thấy một tòa thành đứng sừng sững giữa sa mạc từ đằng xa, Tiêu Thiên nhịn không được cảm thán.
Trong nguyên tác, Tiêu Viêm một thân một mình chạy như chó dí từ đêm hôm trước tới tận tờ mờ tối hôm sau mới đến nơi, trước trước sau sau cũng phải đến hai mươi tiếng liên tục không nghỉ. Còn Tiêu Thiên ở đây chỉ cần leo lên phi hành thú ngồi chơi xơi nước sáu giờ, vẫn là có cơm, nước, mỹ nhân đề huề chẳng thiếu một thứ gì, rồi việc cũng đâu vào đó.
Khác biệt không thể bảo là không lớn đâu!
Chỉ có điều, cũng giống như trong nguyên tác, bởi vì tin tức phòng tuyến bị đột phá đã sớm bằng các thủ đoạn hỏa tốc truyền về Thần Điện ngay trong đêm, nên trạng thái giới nghiêm đã được thiết lập ở mức cao nhất tại tòa thành trung tâm này.
Cửa thành đóng chặt; thủ vệ được võ trang đầy đủ đi tuần thành từng tốp; Lang Điểu không ngừng xoay vần trên bầu trời bảo vệ không phận; và đáng kể hơn cả, là đích thân thân vệ của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng đã được điều lên tọa trấn tường thành để đảm bảo không có bất kỳ lười biếng hay sai sót nào xảy ra trong thời gian giới nghiêm.
Tất cả đều là Đấu Linh, một sự nghiêm ngặt và thiết huyết vô cùng cao độ!
Phi hành thú chở Ngọc Mị, Tiêu Thiên và những người có liên quan từng chút một áp sát không phận tòa thành, sau đó hạ cánh xuống khu vực được chỉ định ngay bên ngoài cổng thành mà không hề gặp bất kỳ trở ngại nào.
“Đã tới bên ngoài Thần Điện, tiếp theo chúng ta sẽ đi bộ vào, xin mời ba vị.” - Phi hành thú vừa hạ cánh thành công, Ngọc Mị lập tức tự mình xuất hiện căn dặn Tiêu Thiên và đồng bọn: “Lát nữa sợ rằng sẽ có chút thủ tục cần được đảm bảo, mong ba vị thông cảm.”
“Cuối cùng cũng đến được một bước này. Tiếp theo… sẽ không đơn giản a!” - Trong đầu nghĩ một đằng, ngoài mặt Tiêu Thiên vẫn lạnh nhạt đáp một nẻo: “Không sao, thời kỳ phi thường cần thủ đoạn phi thường, chúng ta cũng không phải loại người không hiểu chuyện.
Tiểu Mộc, Medusa, chúng ta đi thôi.”
“Vâng, chủ nhân.”
Đi theo Ngọc Mị tới trước cổng thành, rất nhanh Tiêu Thiên liền thấy được tại đây đã có sẵn một đội quân Xà Nhân được vũ trang đầy đủ đứng đợi sẵn. Đáng nói là, người dẫn đội vậy mà lại là một Xà Nữ. × — QUẢNG CÁO —
“Hoa đội trưởng, thuộc hạ Ngọc Mị của bộ lạc Mị Xà, hôm nay…”
“Không cần nói lời thừa thãi, mọi chuyện ta đều đã biết.” - Chưa chờ Ngọc Mị bẩm báo xong, cô nàng Xà Nữ gọi Hoa đội trưởng đã lên tiếng cắt ngang, ánh mắt từ đầu tới cuối đều dính chặt trên người Tiêu Thiên: “Nữ vương bệ hạ có lệnh, đích thân ta sẽ đưa nhân loại này và người của hắn vào tiếp kiến.
Ngươi và đội của các ngươi tạm thời được sung vào biên chế tuần thành, lập tức thi hành đi.”
“Cái kia… vâng, thuộc hạ tuân lệnh!”
Dưới sự dẫn dắt của các binh lính Xà Nhân, Ngọc Mị và đội của nàng mang theo chút lưỡng lự, chút bất đắc dĩ, chút không đành lòng rời đi trước làm thủ tục sung quân, để lại Tiêu Thiên, Mộc Ánh Tuyết và Medusa ở lại mặt đối mặt với một mình Hoa đội trưởng.
Hoa đội trưởng nhìn Tiêu Thiên chằm chằm, cùng lúc đó hắn cũng híp mắt nhìn ngược trở lại cô nàng Xà Nữ này, trong lòng bất giác trở nên khẩn trương.
Người khác có thể không rõ, nhưng người xem qua đủ loại hình Đấu Phá Thương Khung như Tiêu Thiên sao lại không biết Hoa Xà Nhi - đội trưởng Mỹ Đỗ Toa Xà Vệ, một cường giả Đấu Vương chân chính được chứ.
Vấn đề là nếu chỉ bàn riêng mảng thực lực, thì cô nàng này cùng lắm cũng chỉ là một chín - một mười với Nguyệt Mị mà thôi. Nhưng lý do khiến Tiêu Thiên cảm thấy đặc biệt khẩn trương khi đứng trước Hoa Xà Nhi, là bởi… bà điên này thế nhưng mà là một “nam nhân bà” theo đúng nghĩa đen.
Gương mặt vuông vức, góc