“Thời gian đọc đề kết thúc. Hiện tại ta chính thức tuyên bố, vòng thi thứ hai của Đại hội Luyện Dược Sư lần thứ bảy, chính thức… bắt đầu!”
Boonggggg…
Đan phương mà ban tổ chức cung cấp cho các thí sinh ở vòng thi thứ hai này là một loại đan dược cấp ba gọi Phong Hành Đan, được cấu thành từ chín loại dược liệu khác nhau. Hiệu quả của nó là giúp cho người dùng gia tăng cảm ứng với thuộc tính Phong trong thiên địa lên chút ít, từ đó đạt được hiệu quả tăng cường tốc độ di chuyển.
Tác dụng khá giống với Thừa Phong Truy Nguyệt Tán ngày đó từng tỏa sáng rực rỡ trong sự kiện “Người đẹp và quái vật” tại Ma Thú Sơn Mạch, thế nhưng độ khó trong luyện chế thì Phong Hành Tán phải gọi loại Tân Dược do Mộc Ánh Tuyết sáng tạo ra kia bằng cụ.
Chẳng thế mà chỉ sau chưa đầy nửa tiếng sau khi hiệu lệnh và tiếng chuông bắt đầu vang lên, cô nàng Nữ Thần này đã hoàn thành quá trí tinh luyện để bắt đầu tiến hành dung đan rồi đấy.
“Mộc cô nương quả nhiên không hổ là người được Vô đại nhân tin dùng.” - Trên đài khách quý nhìn xuống tất cả những gì đang xảy ra bên dưới, Pháp Mã chỉ biết lắc đầu cười khổ: “Tốc độ tinh luyện dược liệu này… ngay cả lão tự mình thực hiện cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Lời này mặc dù có tồn tại một độ khoa trương và vuốt mông ngựa nhất định, nhưng vẫn đủ để khiến những người khác đều nhịn không được ngạc nhiên.
Pháp Mã là ai!? - Hội trưởng Luyện Dược Sư công hội, Luyện Dược Sư cấp sáu, đại danh đỉnh đỉnh Dược Hoàng a!
Ngay tại trước mặt mọi người thừa nhận tốc độ tinh luyện dược liệu của bản thân không hơn một “cô gái trẻ” hư hư thực thực Luyện Dược Sư cấp bốn. Cái này cũng có chút quá mức đi chứ.
“Pháp hội trưởng khiêm tốn rồi.” - Tiêu Thiên lạnh nhạt đáp: “Mặc dù ta không phủ nhận là tiểu Mộc có tài, nhưng chênh lệch đẳng cấp giữa hai người bày ra đó. Nếu thực sự phải ganh đua, e rằng Pháp hội trưởng sẽ dễ dàng cho nàng ngửi khói thôi.”
Lời này thoạt nghe thì có vẻ khách sáo, tuy nhiên, nếu để ý kỹ lại sẽ thấy ý tứ của Tiêu Thiên chính là “ta thừa nhận ngươi lợi hại hơn tiểu Mộc nhà ta, nhưng chỉ là bởi vì đẳng cấp ngươi cao hơn nàng mà thôi. Nếu là đẳng cấp ngang nhau, mèo nào cắn miu nào còn chưa chắc đâu”.
Đối với thái độ tự tin tới mức tự cao này của “Vô đại nhân”, mọi người đều biểu hiện… quen rồi. Dù sao đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên hắn như thế, không có gì bất ngờ cả. Lại nói, người ta có tiền vốn để kiêu ngạo chứ đâu phải thổi ra đâu, biết phản bác thế nào bây giờ.
“Cái kia…”
Thình thịch!
Đang lúc Pháp Mã há miệng muốn nói gì đó với Tiêu Thiên, thì một âm thanh nhỏ mà dễ nghe bất thình lình vang lên cắt ngang hắn, cùng với đó là một cột khói đen chậm rãi bốc lên cao cực kỳ bắt mắt khiến mọi người đều nhịn không được dồn ánh mắt về phía một tên Luyện Dược Sư cấp ba, kẻ đang ngây người nhìn chằm chằm vào dược đỉnh của mình, nơi tất cả dược tài lúc này đều đã biến thành một đống tro đen.
Bỏ qua chuyện không biết bằng cách nào mà tên này còn tinh luyện dược liệu nhanh hơn cả Mộc Ánh Tuyết, thì từ những gì đang xảy ra trước mặt hắn đến xem, khỏi nói cũng biết là luyện chế thất bại rồi!
“Sao lại như thế?” - Tên Luyện Dược Sư kia thấp giọng lẩm bẩm đầy nghi hoặc: “Rõ ràng là ta đã dựa theo đan phương, tại sao lại thất bại được chứ?”
“...” × — QUẢNG CÁO —
Sau một hồi nghĩ mãi cũng không có đáp án cho lần thất bại vừa rồi, hắn đành bất đắc dĩ tự giải thích với bản thân rằng do chính mình khống chế hỏa hầu không tốt, sau đó nhanh chóng đổ bỏ đám tro tàn đi để luyện chế lại từ đầu với phần dược tài thứ hai.
Hơn ngàn Luyện Dược Sư còn có mặt tại quảng trường cùng nhau tham gia vòng thi thứ hai, một vài người trong đó thất bại thì cũng chẳng có gì đáng nói. Thế nhưng…
Thình thịch!
Thình thịch!
Thình thịch!
…
...theo thời gian trôi đi, từng đạo âm thanh trầm muộn lại cứ thế đua nhau vang lên không ngừng, một người nối tiếp một người luyện chế thất bại trong sự kinh ngạc và mờ mịt không biết vấn đề ở đâu, hay mình làm sai chỗ nào thì thực sự là có vấn đề a.
Nhìn chuyện xảy ra dưới sân và khuôn mặt ngây ngốc của các Luyện Dược Sư, trên khán đài dần dần bắt đầu xuất hiện những tiếng xì xầm bàn luận. Mà đám khán giả càng ồn ào thì tâm lý và sự tập trung của các thí sinh dưới sân lại càng bị ảnh hưởng, kéo theo đó là những thất bại càng lúc càng xuất hiện dày đặc hơn. Cho tới khi…
Thình thịch!
Thình thịch!
...hai âm thanh đã dần trở nên quen thuộc lại vang lên, nhưng lần này chúng lại phát ra từ vị trí của… Liễu Linh và Tiểu công chúa, thì câu chuyện lại đặc biệt đáng nói rồi.
“Tựa hồ có