“Là Thanh Viêm Đỉnh! Khổ thân Hoàng Thượng, liền dược đỉnh cấp năm đều bị Nguyệt nhi nha đầu nhổ ra tới rồi.”
“Ngươi nhìn Liễu Linh, Hỏa Sơn Diễm Lô cũng là dược đỉnh cấp năm chứ kém gì ai đâu.”
“Chính xác mà nói là Hỏa Sơn Diễm Đỉnh.” - Pháp Mã cười gật đầu nói: “Năm đó nó đi theo Cổ Hà một đường hát vang tới vị trí quán quân đại hội, hiện tại lại vì Liễu Linh đệ tử tên kia ra sức, có thể gọi là trước sau như một a.”
“Thực sự mà nói, nếu như lần này không có cái tên Xuất Vân Đế Quốc kia hoặc là Mộc cô nương ngang trời xuất thế, khả năng Liễu Linh lấy được quán quân tính ra cũng chẳng phải là thấp đâu. Đáng tiếc…” - Gia Lão lắc đầu tiếc nuối: “...thời thế tạo anh hùng chứ anh hùng không tạo nên thời thế. Liễu Linh có tài, nhưng chỉ từng đó thôi là chưa đủ.”
Pháp Mã cười không đáp, ánh mắt bất giác hướng vào trung tâm quảng trường. Nơi đó, một bóng hình mảnh mai lúc này cũng đã bắt đầu động. Và không ngoài dự đoán, Chân Thiên Trấn Địa Lô “hình thù kỳ dị” lại một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.
Thiên phương, Địa viên*, Chân Thiên Trấn Địa!
Có một sự thật từ lâu đã trở thành thường thức trong giới Luyện Dược Sư, đó là một dược đỉnh tốt sẽ là trợ lực cực lớn đối với Luyện Dược Sư. Tăng xác suất thành công, giảm thời gian luyện chế chỉ mới là cơ bản, một vài dược đỉnh thuộc Thiên Đỉnh Bảng thậm chí còn có tác dụng tăng số lượng thành đan và chất lượng sản phẩm, hiệu quả không thể bảo là không nghịch thiên.
Mà, sẵn nhắc lại Thiên Đỉnh Bảng thì cũng không thể không nói tới phân chia cấp bậc của các loại dược đỉnh. Theo đó, tùy theo thành phần cấu tạo, tác dụng và độ tỉ mỉ trong chế tác của dược đỉnh mà chúng được chia thành tám cấp bậc khác nhau có giá trị tăng dần từ một đến tám. Phía trên cấp tám vẫn còn tồn tại một cấp chín siêu quý hiếm, và không có gì bất ngờ khi chúng chính là mười ba cái tên được liệt kê trên Thiên Đỉnh Bảng.
Đương nhiên, trợ giúp của dược đỉnh lợi hại hơn nữa cũng chỉ là ngoại vật phụ trợ, trọng yếu nhất vẫn là thực lực bản thân Luyện Dược Sư thôi. Luyện dược đại sư chân chính sẽ biết lấy tay làm đỉnh, luyện đan tùy tâm sở dục, không có bất kỳ hạn chế gì. Phong thái như vậy mới có tư cách được gọi là tông sư.
Trở lại với đại hội.
Sau Tiểu công chúa, Liễu Linh và Mộc Ánh Tuyết, lần lượt các thí sinh khác cũng bắt đầu có động tác của riêng mình. Đáng chú ý là Viêm Lợi bên kia cũng đã lấy dược đỉnh của hắn, không ngoài dự đoán, nó khác hoàn toàn với cái hắn sử dụng ngày hôm qua. Từ hình dáng, màu sắc, chất liệu cùng khí tức không hề thua kém Thanh Viêm Đỉnh và Hỏa Sơn Diễm Đỉnh tới xem, có vẻ như chiếc dược đỉnh mới này chí ít cũng phải cấp năm chứ chẳng kém đi đâu được.
Quyết tâm phá hoại đại hội không phải dữ dội bình thường a!
Sau khi các loại dược đỉnh thay nhau xuất hiện, sự chú ý tiếp theo của cả khán giả bình thường, đến các khách quý trên khu vực ViP đương nhiên chỉ có thể là… hỏa diễm.
“Ồ! Ngọn lửa màu xanh lam thật xinh đẹp!”
Một tiếng ồ kinh ngạc đồng loạt vang lên từ các khán đài khi… Tiểu công chúa một lần nữa lại là người ném viên đá đầu tiên xuống mặt hồ tĩnh lặng.
Theo như những gì Tiêu Thiên biết về nguyên tác, ngọn lửa màu xanh lam như sóng biển kia có tên gọi chính thức là Kiền Lam Thủy Viêm, một trong những loại Thú Hỏa đứng đầu mang thiên hướng âm nhu cực kỳ thích hợp với nữ nhân, đặc biệt là xử nữ* như Tiểu công chúa.
×
— QUẢNG CÁO —
Thứ này nguyên bản thuộc về Kinh Đào Long Thú.
Nhắc tới Kinh Đào Long Thú thì không thể không đề cập đến câu chuyện lưu truyền trong dân gian của Gia Mã Đế Quốc về một con Thần Thú mạnh mẽ, từng nhiều lần xuất hiện cứu giúp Hoàng Thất lúc nguy nan từ thời mới khai quốc. Công lao của nó cao đến mức về sau Hoàng Thất quyết định dùng hình dáng Thần Thú kia làm Quốc Huy xem như ghi nhớ công ơn cứu giá.
Đáng tiếc, bởi vì sự tồn tại của Thần Thú chưa từng được chứng minh là thật, nên cuối cùng tin đồn vẫn chỉ là tin đồn mà thôi.
Tuy nhiên, Tiêu Thiên và một số ít người ở đây biết Kinh Đào Long Thú thực sự có tồn tại, dù khá già rồi, nhưng nó vẫn còn sống tốt để trấn áp số mệnh Gia Mã Đế Quốc. Quan trọng hơn, có vẻ như quan hệ giữa con Thần Thú kia và “Tiểu công chúa” Nguyệt Nhi không hề cạn, thể hiện ở việc nó sẵn lòng cho nàng mượn Kiền Lam Thủy Viêm tham gia đại hội lần này cơ mà.
“Ngọn lửa đó rất thích hợp để Xà Nhân các ngươi đột phá a!” - Tiêu Thiên bỗng nhiên mở mắt ra, đầu hơi nghiêng về phía Mỹ Đỗ Toa, đồng thời hé miệng nói nhỏ một câu khiến Mỹ Đỗ Toa có chút giật mình: