Boonggggg…
“Khụ!” - Trên đài cao, Pháp Mã ho nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn kỹ toàn trường. Rất nhanh, âm thanh huyên náo trên sân và các khán đài liền giảm xuống, thay vào đó là giọng nói già nua nhẹ nhàng vang lên: “Chào mừng tất cả mọi người quay lại với ngày thi đấu thứ hai của Đại hội Luyện Dược Sư lần thứ bảy.
Khác với ngày thi đấu thứ nhất hôm qua, trong ngày thi đấu thứ hai hôm nay sẽ chỉ diễn ra một vòng thi duy nhất quyết định người sẽ trở thành quán quân của đại hội lần này. Cho nên, ta hy vọng các thí sinh dưới sân hãy cố gắng hết sức mình, đồng thời các khán giả phía trên khán đài cũng đừng để không khí chùng xuống, mỗi người ra thêm một phần sức lực cổ vũ cho thí sinh yêu thích của mình hơn nữa đi!”
“Hoan hôôôôô…!”
Lời kêu gọi của Pháp Mã vừa ra, đám đông trên khán đài đồng loạt kích động cùng rống to. Tiếng hô đinh tai nhức óc bắn thẳng lên trời vang vọng trường không.
“...”
Ít phút sau khi để mọi người tùy ý phát tiết sự hưng phấn trong lòng, Pháp Mã lại giơ hai lên ra hiệu muốn tiếp tục phát biểu, tiếng ồn ào đinh tai nhức óc lập tức cũng theo đó từ từ hạ thấp.
“Về quy định của vòng thi đấu thứ ba hôm nay, thì Ban tổ chức chúng ta sẽ không cung cấp bất cứ trợ giúp gì cho các thí sinh, mọi thứ đều cần các ngươi tự dựa vào chính bản thân mình. Hay nói cách khác là trong thời gian quy định, các thí sinh sẽ phải làm sao đó luyện chế ra một loại đan dược dựa trên đẳng cấp, thủ đoạn, kinh nghiệm và chuẩn bị của riêng mình.
Chiến thắng cuối cùng sẽ được quyết định dựa trên hai tiêu chí là đẳng cấp và tính thực dụng của đan dược thành phẩm. Trong trường hợp hy hữu xuất hiện từ hai thí sinh trở lên có sản phẩm đạt điểm bằng nhau ở cả hai tiêu chí, một tiêu chí phụ thứ ba sẽ được tính đến để kết quả cuối cùng được định đoạt, đó là thời gian luyện chế dài hay ngắn.”
Nghe được âm thanh vang vọng bên tai, đại đa số các thí sinh dưới sân đều bị đề thi làm cho sửng sốt.
Đề thi của vòng thi thứ ba này vậy mà lại là... vô đề!?
Nháy mắt, gần một nửa số thí sinh mặt đã trắng bệch cắt không còn chút máu, khỏi nói cũng biết trong tay bọn họ hoặc là chưa có đan phương thích hợp, hoặc là có nhưng dược liệu lại không như ý.
Tiểu công chúa và Liễu Linh mới nghe thấy đề thi này sau có chút sững người, nhưng rồi rất nhanh thần sắc lại rất nhanh trở lại bình thường, vẻ mặt cũng không tính là quá khó nhìn. Dù sao cũng là đệ tử của Dược Hoàng và Dược Vương a, chưa nói tới chuyện biết trước đề thi hay không, chỉ riêng địa vị và xuất thân của hai người thôi cũng đã đủ để giúp họ không bị loại đề bài này làm khó rồi.
Viêm Lợi bên kia hôm nay đã không thèm trùm mũ lên che mặt nữa nên mọi người đều có thể thấy hắn cũng nhíu chặt lông mày, hiển nhiên ngay cả một kẻ già dơ như vị Phó hội trưởng này đều không nghĩ ra Pháp Mã sẽ ra kiểu đề thi quái đản như thế này. Chỉ là chưa cau có được bao lâu, nụ cười lạnh đã quay lại trên mặt hắn, khả năng cao là đã có đối sách.
Về phần Mộc Ánh Tuyết… được rồi, cả người đều bị che kín bởi áo choàng, không ai biết vẻ mặt nàng ra sao, trong lòng đang nghĩ gì, trước sau vẫn cùng khúc “mộc” lẳng lặng như thế.
×
— QUẢNG CÁO —
“Nếu tất cả mọi người đều đã hiểu đề thi, vậy thì vòng thi thứ ba...” - Trên đài cao, bàn tay Pháp Mã chậm rãi giơ lên, sau đó lặng yên hạ xuống, giọng nói già nua lần nữa quanh quẩn khắp quảng trường: “... chính thức bắt đầu!”
Boonggggg…
Theo tiếng chuông quen thuộc vang lên, quảng trường vốn đang bị bao vây bởi những xì xào bàn tán nháy mắt liền an tĩnh trở lại.
Trên khán đài, vô số ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hơn trăm thí sinh tham gia thi đấu phía dưới quảng trường, từng giây từng phút đều mong chờ màn trình diễn đặc sắc của bọn họ hôm nay.
Đáng tiếc, hy vọng lắm thì thất vọng nhiều!
Trái ngược với sự chớp nhoáng mà không kém phần hoa mỹ của ngày hôm qua khi hàng trăm loại đan lô và hỏa diễm đua nhau hiện ra sau lời tuyên bố bắt đầu của Pháp Mã, tình huống dưới sân thi đấu ngày hôm qua tỏ ra khá kỳ quặc khi đám thí sinh vậy mà không hề tranh thủ thời gian ra tay, ngược lại là không bàn mà hợp cứ thế cùng nhau… trầm mặc tại chỗ, từng người đều cau mày trầm ngâm.
“Đám người kia đang làm gì thế!? Thi đấu bắt đầu rồi sao không nhanh vào việc đi còn đứng đó nhìn nhau?” - Là người yêu thích phong cách lôi lệ phong hành, Mỹ Đỗ Toa chính là chịu không được cảm giác thời gian cứ trôi, còn người thì lại… afk nên thấp giọng gắt gỏng.
“Bọn họ đang tính toán xem dựa trên dược liệu hiện có trong tay thì dùng đan