Gật!
Nhận được dấu hiệu cho phép làm những gì nên làm từ Tiêu Thiên, Mộc Ánh Tuyết đã không còn bất kỳ do dự gì khác nữa. Nàng dùng ngón cái và ngón trỏ tay trái cầm lấy viên đan dược màu xanh lam kích thước nhỏ nhất, chỉ lớn cỡ một hạt đậu phộng, nằm ngoài cùng bên trái trong số bốn viên đang được đặt song song với nhau trên bàn và bắt đầu giải thích.
“Tụ Tinh Tán, Tân Dược cấp một, có tác dụng tăng tốc độ hấp thu và luyện hóa thiên địa linh khí thêm ba thành trong hai mươi bốn giờ thông qua khả năng hô ứng đơn giản với Tinh Thần Chi Lực. Hiệu quả cao nhất với Đấu Giả, giảm một nửa với Đấu Sư, Đại Đấu Sư trở lên vô dụng.”
“Không có khả năng!”
“Không thể nào!”
Hai âm thanh trầm thấp nhưng vang dội như tiếng sấm đồng loạt vang lên, ngay khi Mộc Ánh Tuyết vừa hoàn tất phần giới thiệu thứ nhất của mình. Một trong số đó đến từ Viêm Lợi, người đang đứng cách “diễn giả” Mộc Ánh Tuyết không xa dưới sân thi đấu.
Về phần người còn lại, vậy mà lại là… Pháp Mã!? - Không sai, chính là Hội trưởng Luyện Dược Sư công hội, “Dược Hoàng” Pháp Mã!
Mà, để cho rõ ràng thì mặc dù thốt lên chỉ có hai người, nhưng trợn mắt, há hốc mồm, hít vào một ngụm khí lạnh, đầy mặt không thể tin v.v. các loại phản ứng ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi lại nhiều, nhiều lắm.
Đáng nói là, người có đẳng cấp càng cao, địa vị càng lớn, hiểu biết càng rộng, đơn cử như các nhân vật đang có mặt trên đài khách quý đây, thì lại càng bị những gì Mộc Ánh Tuyết vừa nói dọa cho giật mình nhiều hơn. Trong khi đó, “tấm chiếu mới” Thanh Lân, “con nai vàng ngơ ngác” Tiểu công chúa Nguyệt Nhi và rất nhiều người trẻ, nhỏ, chưa trải sự đời khác lại không có quá nhiều sợ hãi, chỉ đơn giản cảm thấy Tụ Tinh Tán kia lợi hại mà thôi.
Nguyên nhân của sự khác biệt này xuất phát từ việc tồn tại cái gọi là “đứng càng cao, thấy càng xa”, nên ngay khi nghe được tên, tác dụng và giới hạn sử dụng của Tụ Tinh Tán, thì ngay lập tức Viêm Lợi, một cao thủ Đấu Linh kiêm Luyện Dược Sư cấp bốn và Pháp Mã, siêu cường giả Đấu Hoàng, một Luyện Dược Sư cấp sáu hàng thật giá thật mới nhịn không được thốt lên đầy kinh ngạc.
Phải biết, bỏ qua Không Gian và Thời Gian, thì Nhật Nguyệt Quang Huy cùng Tinh Thần Chi Lực chính là hai trong số những lực lượng thần bí mà mạnh mẽ nhất các tu luyện giả luôn tha thiết mơ tới. Nguyên nhân là bởi chúng tồn tại đấy, ảnh hưởng rõ rệt tới gần như tất cả mọi vật chất cũng như các nguyên tố khác đấy, nhưng làm sao để nắm bắt, vay mượn, sử dụng, thậm chí là chưởng khống v.v. lại chẳng có mấy ai làm được cả.
Vậy mà hiện tại bọn họ nghe gì, thấy gì ở đây!? - Mộc Ánh Tuyết không chỉ biết cách tìm thấy và sử dụng, mà còn có khả năng đem Tinh Thần Chi Lực đưa vào một viên đan dược… không, là Tân Dược chỉ mới cấp một, qua đó giúp người sử dụng nó hô ứng với lực lượng thần kỳ kia để đạt được mục đích vay mượn chúng hỗ trợ bản thân.
Quan trọng hơn là từ tác dụng “tăng tốc độ hấp thu và luyện hóa thiên địa linh khí” của Tụ Tinh Tán, không khó để nhận ra đây chính là một loại “tu luyện đan”. Khác với “tu vi đan” sẽ sinh ra kháng tính sau lần sử dụng đầu tiên, hy hữu hơn là từ lần thứ hai trở đi như Tử Tâm Phá Chướng Đan, tu luyện đan có thể được sử dụng liên tục, liên tiếp, liên tù tì mà không hề tồn tại trạng thái nhờn thuốc. Nói cách khác, chỉ cần ngươi có đủ Tụ Tinh Tán để ăn mỗi ngày, thì tốc độ tu luyện của ngươi sẽ vĩnh viễn được tăng 30% một cách không hề nói lý.
Cái này… không nên a!
×
— QUẢNG CÁO —
“Pháp hội trưởng, hình tượng! Chú ý hình tượng!” - Tiêu Thiên khẽ hắng giọng.
Mới viên cùi bắp nhất trong bốn viên đều đã phản ứng mạnh như vậy, phía sau còn đến mức nào nữa? Lên tăng xông à? Hay co giật, sùi bọt mép? Có khi nào… cứ thế đi chầu ông bà ông vải luôn không?
“Khụ… cái kia, xin lỗi mọi người, là do ta thất thố.” - Bị nhắc nhở, Pháp Mã vội vàng cao giọng xin lỗi mọi người, sau đó chắp tay về phía Mộc Ánh Tuyết: “Mời Mộc cô nương tiếp tục!”
Mộc Ánh Tuyết lần nữa nhìn về phía Tiêu Thiên, sau khi được cho phép nàng mới dùng động tác tương tự trước đó cầm lấy viên đan dược màu vàng, kích thước cỡ viên bi ve, nằm thứ hai từ trái sang rồi giơ lên cao.
“Tam Thiên Tụ Tinh Tán, Tân Dược cấp hai, là phiên bản nâng cấp của Tụ Tinh Tán với hiệu quả sử dụng tăng từ ba thành lên năm thành, thời gian hiệu lực liên tiếp kéo dài từ một ngày lên ba ngày, tác dụng bị giảm một nửa với Đại Đấu Sư, nhưng như nhau với Đấu Giả và Đấu Sư.”
Tĩnh lặng! Không còn ai hô to gọi nhỏ, không còn tiếng la, tiếng hét nào nữa, chỉ có tiếng