Quảng trường Hoàng Gia.
Không khí tĩnh lặng tới cực điểm khi sáu người của phái đoàn kiểm tra đều mang vẻ mặt nghiêm nghị đứng thành hình vòng cung phía trước bàn đá của Mộc Ánh Tuyết, nhưng không ai nói hay có bất kỳ hành động gì cả.
Bỗng nhiên…
“Nữ Vương bệ hạ, làm phiền!”
...một ông lão râu tóc bạc phơ bất ngờ chắp tay lên tiếng.
Ông lão này họ Mạc, trước ngực có đeo một tấm huy chương Luyện Dược Sư cấp bốn “cơ bản”, là một trong sáu kiểm tra viên thuộc phái đoàn kiểm tra của đại hội.
Sơ qua một chút về cái gọi là huy chương “cơ bản”.
Huy chương cơ bản là huy hiệu Luyện Dược Sư được công nhận và sử dụng chung trên khắp đại lục dành cho các Luyện Dược Sư tự do, những người không thuộc biên chế bất kỳ công hội hay tổ chức Luyện Dược Sư nào cả. Bên cạnh huy chương cơ bản còn tồn tại nhiều loại huy chương cách điệu khác nhau, thuộc về các công hội và tổ chức khác nhau. Không có nhiều khác biệt về ý nghĩa, chỉ là chút khác biệt trên mặt hình thức để dễ nhận ra mà thôi.
Thế thì lý do để Mạc lão, một vị Luyện Dược Sư tự do không thuộc Luyện Dược Sư công hội có quyền lên tiếng ở đây, là bởi… hắn cũng đã từng giành được vị trí quán quân của Luyện Dược Sư đại hội một lần. Chính xác hơn, là quán quân của mùa thứ hai diễn ra cách đây trọn vẹn bốn mươi năm. Hay nói cách khác, ông lão này thành danh cùng thời với đám người Pháp Mã, Hải Ba Đông và Nạp Lan Kiệt v.v. tiền nhiệm Gia Mã Thập Đại Cao Thủ đấy.
Cả trình độ, lẫn uy tín đều có thể đảm bảo a!
Mỹ Đỗ Toa ngước mắt nhìn Mạc lão, lại đảo một vòng quanh cả sáu kiểm tra viên, cuối cùng dừng lại trên người Tiêu Thiên trên khu vực khách quý. Nhận được cái gật đầu rất khẽ của người sau, lúc này nàng mới…
“Mời!”
...hạ bớt khí tràng của mình, đồng thời lùi lại một chút ra phía sau Mộc Ánh Tuyết, nhường lại vị trí trung tâm của mọi ánh nhìn cho những người có chuyên môn.
“Đa tạ Nữ Vương bệ hạ. Xin phép!”
Có vẻ như đã được thỏa thuận tốt từ trước, Mạc lão lại một lần nữa đại diện năm người còn lại chắp tay nói lời khách sáo với Mỹ Đỗ Toa, sau đó mới tiến lên một bước để bắt đầu kiểm tra đan dược.
Đáng nói là, vị cựu quán quân này vậy mà không hề trực tiếp kiểm tra Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán để nhanh chóng đưa ra phán quyết cuối cùng, thay vào đó, hắn bắt đầu với Tụ Tinh Tán trước tiên.
Viêm Lợi và các thí sinh dưới sân, hàng chục ngàn khán giả trên khán đài, thậm chí đám cao tầng có mặt tại khu vực khách quý tận trên cao đều đã đứng cả dậy để chờ đợi kết quả cuối cùng.
Rất nhanh sau khi cả sáu kiểm tra viên truyền tay Tụ Tinh Tán cho nhau xong, phán quyết cuối cùng rốt cuộc cũng đi ra. Chỉ là kết quả có hơi… khác với mong đợi của mọi người một chút xíu.
Khác biệt ở chỗ trong khi ba kiểm tra viên thuộc biên chế Luyện Dược Sư công hội không nói gì, thậm chí còn tủm tỉm cười hài lòng, thì…
×
— QUẢNG CÁO —
“Kỳ quái! Thực sự là kỳ quái!”
“Chuyện gì xảy ra!? Tinh thần lực… bị đan dược kháng cự là sao!?”
“Ta năm nay hơn bảy mươi tuổi rồi mà chưa từng gặp trường hợp nào như thế này cả!”
...ba kiểm tra viên khác là các Luyện Dược Sư tự do, bao gồm cả Mạc lão, lại thốt lên đầy nghi hoặc. Nguyên nhân là bởi thủ pháp kiểm tra dược hiệu và dược tính đan dược bằng tinh thần lực của họ… mất linh rồi!
“Tình huống này… giống Thái Hư Tán ngày đó sao?” - Trên đài cao, không biết nghĩ tới cái gì, Gia Lão nửa mừng, nửa lo hỏi.
“Không sai!” - Vẻ mặt nãy giờ luôn trầm ngâm, cau có của Pháp Mã dãn ra, thậm chí nụ cười đều đã xuất hiện: “Còn nhớ ngày đó cả ba vị trưởng lão bên dưới, lẫn chính bản thân ta, cũng từng bị Thái Hư Tán dọa cho một trận như vậy đấy, hahaha!”
Đó là một ngày đẹp trời cách đây hơn hai năm, Pháp Mã được Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn tự mình tìm đếm Luyện Dược Sư công hội nhờ kiểm tra dược tính và dược hiệu của một viên đan dược gọi Thái Hư Tán được vận chuyển hỏa tốc trở về từ Ô Thản Thành.
Cũng như mọi khi, Dược Hoàng đại nhân bắt đầu công tác hắn đã làm cả đời bằng thủ đoạn thông thường và quen thuộc nhất là sử dụng tinh thần lực thăm dò. Kết quả… không thấy gì cả.
Là đất sét vo viên, chút xíu tác dụng đều không có sao!? - Không, là tinh thần lực bị đan dược, bằng một cách thần kỳ nào đó, kháng cự ở bên ngoài không cho tiến vào ấy!
Bất ngờ, ngạc nhiên, Pháp Mã không chỉ cảm thấy hào hứng với việc phá giải dược hiệu của Thái Hư Tán, mà thân là một Hội trưởng, hắn còn nhìn ra tầm quan trọng to lớn của thủ đoạn che giấu kiểm tra bằng tinh thần lực trong viên đan dược nhỏ mà