“Ngươi mang Thanh Lân xuống sân, trực tiếp cho nàng sử dụng Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán giúp ta. Ngoài ra, nếu được thì lát nữa mời ngươi ra tay giúp nàng thuận tiện một phen, đổi lại… chuyện ngươi nhờ ta cứ như thế tính đi.”
“Chuyện này…” - Pháp Mã có chút ngập ngừng hỏi lại: “V-Vô đại nhân, ngài… nói thật sao?”
Thân là một người thành đạt nhiều năm trên lĩnh vực luyện đan, hắn biết việc dùng người sống đi thử đan dược là tối kỵ. Nhất là trong bối cảnh cái tên Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán chưa từng được người khác biết đến, đồng thời cả dược hiệu lẫn dược tính đều còn đang trong vòng nghi vấn, thì việc cho một nữ hài tử chưa thành niên sử dụng… càng là tối kỵ trong tối kỵ a.
“Thứ nhất, lời ta nói ra chưa bao giờ là giả, không tin ngươi có thể hỏi Nạp Lan tiểu thư sẽ rõ.” - Tiêu Thiên cười nhạt đáp: “Thứ hai, đối với việc thực hiện thí nghiệm lên người sống, ta so với càng ngươi càng tẩy chay. Không cần nói đâu xa, sự kiện Diêm Thành gần đây chính là ví dụ điển hình nhất.
Đương nhiên, ta biết lấy thân thử thuốc sẽ luôn tồn tại một tỉ lệ nguy hiểm nhất định, nhưng ta tin tiểu Mộc, Thanh Lân lại tin ta, như thế là đủ rồi.”
Lời giải thích từ Tiêu Thiên chưa hoàn toàn thuyết phục được Pháp Mã, nhưng chí ít thì nó thể hiện được phần nào quyết tâm, cũng như nào cơ sở đằng sau quyết định ẩn chứa nhiều mạo hiểm này. Mà, nói thế thôi chứ yếu tố quan trọng nhất để vị Dược Hoàng này gật đầu đồng ý chính là câu nói “chuyện ngươi nhờ ta cứ như thế tính đi” ấy.
Vốn đã chuẩn bị xuất huyết một phen, hiện tại người ta bỗng nhiên “miễn phí” cho mình, ngu sao không làm!
Và cứ như thế…
“Thanh Lân nha đầu, đắc tội!”
Pặp! Soạt!
“Aaaaa… tha mạnggggg…”
...một tay Pháp Mã bắt lấy vai Thanh Lân, cả người hóa thành làn gió biết mất khỏi khu vực khách quý, để lại phía sau một tiếng la thất thanh đầy đáng thương.
…
Dưới sân.
“Hahaha… hahaha…”
Vụt!
“...hahaha… khục… khục… Pháp… Pháp Mã… ngươi muốn làm gì!?”
Đang ngẩng đầu cười như chưa từng được cười, nhưng vừa thấy Pháp Mã bất thình lình hiện thân như u linh, Viêm Lợi xém chút thì cắn phải lưỡi. Trong một sát na, hắn còn tưởng là mình cười càn rỡ quá khiến người ta nóng mặt mà ra tay giết người tại chỗ bất chấp hậu quả ấy.
“Xin lỗi mọi người!” - Một chút cũng không thèm để ý Viêm Lợi, Pháp Mã đảo mắt một vòng quanh quảng trường, âm thanh quen thuộc lần nữa vang vọng trong tai từng người đang có mặt tại hiện trường: “Tình huống hiện tại là bởi vì đan dược Mộc cô nương luyện ra có chút… đặc biệt, ở chỗ những thủ đoạn kiểm tra thông thường sẽ không mang lại bất kỳ hiệu quả nào, cho nên ta buộc phải hiện thân để đưa ra một phương pháp kiểm tra khác.”
Vừa nói, hắn vừa dắt Thanh Lân lúc này đã mắt mũi đỏ hoe tới trước bàn đá của Mộc Ánh Tuyết.
“Như mọi người đều thấy, nữ hài tử này năm nay đã mười bốn, mười lăm tuổi nhưng đẳng cấp vẫn khiêm tốn tại Đấu Khí ba đoạn. Nói cách khác, nếu không phải bản thân nàng thiên phú thấp kém, thì chỉ có thể là do thời gian tiếp xúc với tu luyện chưa lâu mà thôi.
×
— QUẢNG CÁO —
Hiện tại, được sự đồng ý và cho phép từ… cả bản thân nàng, lẫn người bảo hộ của nàng, Luyện Dược Sư công hội chúng ta sẽ đứng ra tổ chức một lần… Lấy - Thân - Thử - Thuốc trước sự chứng kiến của tất cả mọi người.
Xin nhắc lại một lần nữa, lần lấy thân thử thuốc này đã nhận được sự đồng ý, cũng như cho phép từ tất cả những người có liên quan, hoàn toàn không hề tồn tại ép buộc hay lừa dối nào ở đây.
Ngoài ra, để đảm bảo tính minh bạch và an toàn, thì cá nhân Pháp Mã ta sẽ là người chịu trách nhiệm cuối cùng cho mọi vấn đề xảy ra với nữ hài tử này ở đây hôm nay, bất kể đó là kết quả tốt, hay hậu quả xấu đều không ngoại lệ.”
Lời của Pháp Mã vừa kết thúc, toàn bộ quảng trường lập tức bùng nổ.
“Lấy thân thử thuốc, vẫn là dùng một nữ hài tử chưa thành niên làm chuột bạch. Cái này không nên a!”
“Về tình thì đúng là không nên, nhưng theo lý mà nói, Pháp hội trưởng đã được sự đồng ý và cho phép của những người có liên quan, trong bối cảnh Tụ Tinh Tán không thể dùng thủ đoạn thông thường để kiểm tra thì đây có thể xem là phương pháp duy nhất rồi, đúng không?”
“Có lý! Huống hồ Pháp hội trưởng đã nói đích thân ngài ấy sẽ đứng ra giám sát quá trình, đồng thời chịu hoàn toàn trách nhiệm bất kể kết quả tốt hay xấu mà. Ta nghĩ… cẩn thận xem tiếp thôi.”
“...”
Đây đó vẫn tồn tại rất nhiều ý kiến trái chiều, cho rằng dùng người sống, vẫn là nữ hài tử chưa thành niên đi mạo hiểm làm thí nghiệm là hình vi rất phi nhân tính. Tuy nhiên, cũng không thiếu ý kiến phản bác lại, nói có Dược Hoàng như Pháp Mã tự mình ra tay thì nguy cơ