“Cửu Sát Điện, Huyền Hoàng Viêm, ta tới rồi!”
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
“Chấn động này… tên kia cũng bắt đầu hành động rồi a!” - Khóe miệng bất giác cong lên nụ cười mê người khi nhìn về phía trung tâm của đại đảo, khu vực tâm chấn của trận động đất nhẹ đang xảy ra, Mỹ Đỗ Toa thấp giọng lẩm bẩm: “Mình cũng phải ra thêm chút sức mới được.”
“Xà Linh Hiện Thế”
Gràooo!!! Gràooo!!!
Lại là một đầu đại mãng xà năng lượng thể xuất hiện từ hư không và bắt đầu phá hoại môi trường sau khi ngửa cổ lên trời gầm thét. Khác biệt là lần này nó ở phía tây đại đảo.
“Còn phía bắc nữa là xong. Sau đó…”
...
Đâu đó dưới lòng đất, Tiêu Thiên vẫn đang miệt mài với công tác “khoan cắt bê tông” của hắn thẳng xuống lòng đại đảo.
“Còn phải khoan bao lâu nữa, Hệ Thống?”
“Tích… Với tốc độ hiện tại thì nhiều nhất cũng chỉ khoảng năm phút nữa thôi.”
“Ừm! Mà này, chúng ta sẽ không khoan xuyên qua hòn đảo này chứ?” - Năm phút không dài, nhưng Tiêu Thiên lại có một bận tâm khác.
“Tích… nếu ký chủ đang lo lắng chuyện Cửu Sát Chi Địa giống như một tảng đất khổng lồ nổi giữa đại dương thì xin lỗi, điều đó là thừa thãi rồi.”
“Sao lại thừa thãi? Theo ta được biết thì trên thực tế các đảo, quần đảo hay thậm chí cả một đại lục đều chỉ là những khối đất liền từ lớn đến cực lớn nổi trên đại dương thôi mà.”
“Tích… hiểu biết đó không sai, nhưng đồng thời cũng không hoàn toàn đúng. Thế này đi, bây giờ bản Hệ Thống hỏi ngược lại ký chủ một câu, nếu Cửu Sát Chi Địa cũng chỉ là một khối đất liền khổng lồ nổi trên đại dương giống như những đảo hay quần đảo thông thường khác, vậy Huyền Hoàng Chi Khí trên người nó ở đâu ra, trong bối cảnh nơi duy nhất tồn tại những khí thể kia là ở tâm hành tinh chứ?”
“À… cũng có lý!” - Tiêu Thiên một mặt hiểu ra, nhưng lập tức lại có nghi vấn mới: “Khoan đã! Nếu nguồn gốc Huyền Hoàng Chi Khí được giải thích theo cách ngươi nói là đúng, vậy chẳng phải… toàn bộ chín đảo của Cửu Sát Chi Địa đều được nối liền với tâm hành tinh sao?”
Để cho rõ ràng thì hình ảnh đầu tiên nảy ra trong đầu Tiêu Thiên sau khi nghe lời giải thích của Hệ Thống là tâm hành tinh như một ly nước rất lớn chứa đầy Huyền Hoàng Chi Khí, còn chín đảo của Cửu Sát Chi Địa lại như chín cái ống hút khác nhau được cắm sâu vào bên trong để ngày đêm không ngừng hút a hút. Kiếm Hiệp Hay
“Tích… đúng, mà cũng không đúng.” - Đáng tiếc, Hệ Thống lại không nghĩ như vậy.
“Là sao!?”
“Tích… tầm nhìn hạn hẹp. Mở tầm mắt và trí óc ra, dùng góc nhìn lớn hơn, tầm hiểu biết rộng hơn mà suy nghĩ vấn đề đi.”
“Này, ta biết ngươi lợi hại, nhưng mà hiện tại thời gian có hạn. Ngươi đừng có giở cái thói chủ tịch khinh người ra đây với ta.”
“Tích… thật không thú vị. Ký chủ tự xem rồi ngẫm đi.”
Nói, Hệ Thống đem một hình chiếu lập thể in vào đầu Tiêu Thiên như một cách “thay lời muốn nói” giúp hắn hiểu rõ vấn đề. Và gần như ngay lập tức…
“Đây là…”
...người sau liền thông suốt mọi chuyện.
Theo đó, đập vào ý thức của Tiêu Thiên bây giờ là hình ảnh Cửu Sát Chi Địa giống như… một cái cây bằng đất đá cực kỳ khổng lồ với đại đảo là thân và ngọn chính, còn các tiểu đảo lại như cành cùng tán cây. Quan trọng hơn là phần rễ của cái cây này lại cắm thẳng vào tâm Đấu Khí đại lục và không ngừng hút lấy Huyền Hoàng Chi Khí nuôi dưỡng chính nó.
Hoặc cũng có thể hiểu rằng Huyền Hoàng Chi Khí ở tâm hành tinh là khí gas được nén thật chặt bên trong bình gas, còn đại đảo làm ống dẫn, và toàn bộ Cửu Sát Chi Địa là một cái bếp gas khổng lồ vậy.
Chỉ là chín cái ống hút nhỏ khác nhau hay một cái ống hút lớn chia chín đầu không phải vấn đề quan trọng, mà quan trọng ở chỗ Huyền Hoàng Chi Khí thế nhưng mà là Thiên Địa Chi Khí, là Thế Giới Lực a, đáng lẽ ra nó phải được nằm yên trong tâm hành tinh để giữ cho mọi thứ được cân bằng và bền vững mới đúng chứ. Rò rỉ như thế này thoạt nhìn thì không mất bao nhiêu cả, nhưng đừng quên trên đời này tồn tại đạo lý “nước chảy đá mòn, mài sắt thành kim” đấy. Ngày nào cũng rò, tháng nào cũng rò, năm nào cũng rò hết trăm năm này, qua ngàn năm khác, rồi cũng sẽ đến lúc phải cạn kiệt mất thôi.
Mà Thiên Địa Chi Khí hao tổn, Thế Giới Lực suy yếu thì chuyện gì sẽ xảy ra cho Đấu Khí đại lục đây? - Và câu trả lời Tiêu Thiên nghĩ ra…
“Chẳng lẽ… ngàn năm qua không còn ai đột phá tới Đấu Đế đều là do thứ này gây ra?”
...không thể bảo là không kinh dị đâu.
Nghĩ xem, bản thân hành tinh còn như người bệnh từng giờ từng phút đều bị hút máu không ngừng còn bảo nó phải gồng mình lên chứa chấp Đấu Đế thì... khó càng thêm khó a!
“Tích… để một vị Đấu Đế có thể ra đời, ngoại trừ thiên phú nghịch thiên cùng nỗ lực hơn người ra, còn cần phải có sự ủng hộ của khí