“Cuồng Lôi Thiên Ưng”
“Hỏa - Bát Kỳ Triền Nhiễu”
Ầm! Ầm! Ầm! Uỳnh! Uỳnh! Tạch! Rẹt! Rẹt!
Ào! Ào! Ào!
Hai đấu kỹ mạnh mẽ bậc nhất, hai loại nguyên tố có sức công phá lớn nhất, hai người đang trong trạng thái điên cuồng nhất, tất cả dồn chung vào một chỗ khiến mức độ phá hoại của vụ va chạm càng trở nên khủng bố hơn bao giờ hết.
Soạt!
“Này, ngươi…”
“Có chuyện khi khác nói, chạy đi đã!”
Vù!
Mỹ Đỗ Toa Vừa lại gần Tiêu Thiên muốn hỏi rõ ngọn nguồn sự tình, thế nhưng còn chưa kịp nói ra chữ thứ ba đã bị người trước nắm lấy tay nhỏ, sau đó cứ thế lôi nàng bay nhanh về phía lối ra.
“Hừ, chạy đi đâu!?”
“Huyền Băng Thủy Long”
Gràooo!!!
Tiếng hừ lạnh đi trước, theo sau bởi một đầu thủy long cực kỳ lớn không ngừng gào thét cuồng điên trong quá trình nó há rộng miệng lao về phía Tiêu Thiên và Mỹ Đỗ Toa. Khỏi nói cũng có thể dễ dàng nhận ra đấu kỹ liên hoàn của hai người hoàn toàn không hề làm khó được quái nhân bạch tuộc chút xíu nào.
“Các ngươi đi trước!”
“Nhưng…”
“Đi!”
Không hề che giấu ý đồ ở lại đoạn hậu bằng hành động giao Mộc Ánh Tuyết cho Mỹ Đỗ Toa, thậm chí còn chẳng ngần ngại trừng mắt quát khi nữ vương bệ hạ muốn phản bác, Tiêu Thiên xoay người kéo mạnh cung tên, và…
“Ma - Bách Bộ Xuyên Dương”
Vút! Vèooo…
...bắn ra một mũi tên có độ xoáy cực lớn thẳng về phía miệng của thủy long đã cách hắn không xa, sau đó mặc kệ kết quả để cùng với Hệ Thống…
“Đi thôi, Hệ Thống!”
“Tích… đi!”
...sử dụng lại thủ đoạn cũ đã từng đưa cả đám xuống đây để mở ra một con đường khác quay lại mặt đất.
Không sai! Chính là khoan một con đường về khác!
Đoàn kết là chết chùm, đầu thủy long cực mạnh vừa rồi chính là ví dụ điển hình nhất. Cho nên, trong bối cảnh đối phương là Đấu Tông thì chia ra mà chạy sẽ đảm bảo được luôn có ít nhất một bên thoát được lên phía trên. Chỉ cần vừa ra khỏi cái Huyền Hoàng Động này, đến lúc đó trời cao biển rộng, lại có lực bài xích của “tân Thế Giới” chống lại cường giả, Đấu Tông cũng sẽ không còn quá mức áp lực như vậy nữa.
Đây là kế hoạch, cũng như cơ hội duy nhất của Tiêu Thiên và đồng bọn!
“Ngươi đuổi theo tiểu tử này, Xà Nữ kia để ta!”
“Vâng, lão tổ.”
Vụt! Vụt!
Quái nhân đầu rùa bùng nổ tốc độ nhắm thẳng về phía Tiêu Thiên, dù trong lòng hắn vô cùng bất đắc dĩ. Biết sao được, lão tổ đã có lệnh, hắn sao dám lưỡng lự chứ.
Cùng lúc đó, quái nhân bạch tuộc cũng một mặt âm trầm xé rách hư không để tự mình đuổi theo Mỹ Đỗ Toa và Mộc Ánh Tuyết. Hắn hiểu rằng nếu hôm nay để hai người thoát khỏi Cửu Sát Chi Địa, thì e rằng ngày mai sẽ có đại lượng cường giả nhân loại tràn đến đây vì Huyền Hoàng Chi Khí mất. Chuyện đó chắc chắn là không được phép xảy ra!
Phe Tiêu Thiên binh chia hai đường, phe quái nhân lập tức có câu trả lời. Hai câu chuyện diễn ra ở hai nơi khác nhau, giữa những con người khác nhau, nhưng kết quả lại không bàn mà hợp giống nhau.
Ầm! Ầm! Ầm! Rào! Rào!
Tiêu Thiên vừa khoan đất, vừa thả xuống đại lượng xà bần làm chậm tốc độ đuổi theo của quái nhân đầu rùa. Cùng lúc đó, Mỹ Đỗ Toa cũng đang làm điều tương tự với quái nhân bạch tuộc. Và trong bối cảnh con đường chỉ là một chiếc ống hình trụ đủ chen một người, thì bất kỳ ai bay bên trong cũng phải dùng tư thế đầu đi trước, hay chính xác hơn, là mặt đi trước.
Mặt a! Đã yếu lại còn quan trọng, có hay không? Chưa kể đến trên mặt còn có một trong những bộ vị yếu nhất của muôn loài, chính là đôi mắt, thử hỏi ai dám khinh thường đây?
Có thể nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì chuyện Tiêu Thiên và đồng bọn thoát được ra bên ngoài chỉ còn là vấn đề của… chưa đầy hai phút nữa mà thôi!
Đáng tiếc, hai giây có khi còn được, chứ hai phút lại là quá dài để hy vọng vào việc không có bất ngờ xảy ra rồi!
“Huyền Vũ Phụ Thể”
Đối mặt với thủ đoạn không lấy gì làm quân tử, nhưng hiệu quả cực cao từ phía Tiêu Thiên, quái nhân đầu rùa quyết định dùng đấu khí của mình tạo thành hư ảnh mai rùa bao phủ lấy toàn bộ thân thể hắn, sau đó một lần nữa tăng tốc đuổi theo người trước mà không hề ngại va chạm.
Trong khi đó bên phía chiến trường cấp cao, quái nhân bạch tuộc lại có thủ đoạn khác. Chỉ thấy…
Soạt!
“Thủy Triều Đại Bộc Bố”
Ào! Ào! Ào!
...theo bàn tay hắn giơ lên phía trước rồi nắm chặt lại, một thác nước lớn cứ thế ngạnh sinh sinh hình thành phía trên Mỹ Đỗ Toa, sau đó điên cuồng trút nước xuống đầu nàng.
Đấu Tông chính là Đấu Tông a, kinh nghiệm và thủ đoạn so với người bình thường lợi hại hơn đâu chỉ vài lần.
Đáng tiếc, từng đó vẫn là chưa đủ, ngược lại nỗ lực của quái nhân bạch tuộc khiến hắn phải chịu cảnh tự làm tự chịu đầy cay đắng ấy.
“Hỏa - Cổ Xà Chi Thuẫn”
Mặt khí thuẫn quen thuộc