Tổng bộ Độc Tông tọa lạc tại trung tâm Xuất Vân Đế Quốc, nơi tồn tại một tòa thành thị gọi Thiên Độc Thành. Bên trong Thiên Độc Thành, mọi luật lệ đều là do Độc Tông đề ra, lời của Độc Tông là cuối cùng, quyết định của Độc Tông là duy nhất. Một sự thống trị tuyệt đối đến mức ngay cả Hoàng Đế đến đây cũng không có một chút quyền lực nào ở nơi này.
Thiên Độc Thành được mọi Độc Sư Xuất Vân Đế Quốc tôn sùng như Thánh Địa trong lòng, nguyên nhân là bởi sức mạnh và quyền lực tuyệt đối đến áp đảo chính quyền của Độc Tông tại đây, nên các thế lực dựa trên thể chế tông môn đều “ăn theo” đem tổng bộ thiết lập ở nơi này, từ đó dễ bề phát triển và tiếp nhận sự tôn sùng của các Độc Sư từ bốn phương tám hướng.
Cũng nhờ Thiên Độc Thành có thanh danh lớn như vậy, nên sau khi tùy tiện nghe ngóng, Tiêu Thiên liền hỏi thăm được phương vị cụ thể. Nắm được phương hướng và khoảng cách chính xác, ước chừng một ngày sau hắn và Mộc Ánh Tuyết đã nhanh chóng có mặt tại thành thị được tôn sùng là Thánh Thành này.
Trên một ngọn núi bên ngoài Thiên Độc Thành, Tiêu Thiên cùng Mộc Ánh Tuyết lúc này đều đã khôi phục nhân dạng Tề Thiên Cung đang cùng nhau nhìn xuống tòa đại thành có quy mô không kém gì Gia Mã Đế Đô.
“Một tông môn lại nắm trong tay tòa thành lớn nhất cả nước ngay giữa lòng Đế Quốc, đám người Hoàng Thất Xuất Vân sợ rằng chưa bao giờ được ngủ ngon a.”
“Nếu chỉ là một mình Độc Tông thì chưa chắc đã uy hiếp đến vậy. Đáng tiếc, bọn họ phạm sai lầm khi cứ thế để nơi này phát triển thành một tập đoàn các tông môn lớn nhỏ san sát nhau như hiện tại. Bây giờ muốn dùng sức bình định đã là chuyện không thể, chỉ còn cách thương nhau mà sống thôi, chủ nhân.” - Mộc Ánh Tuyết cũng đưa ra ý kiến của mình.
“Đó là cái hay của Độc Tông.” - Tiêu Thiên gật gù: “Bọn họ biết mình mạnh, nhưng không vô địch, hay ít nhất là chưa hơn được Hoàng Thất, nên Thiên Độc Thành luôn tự do mở cửa cho các tông môn lớn nhỏ vào định cư, chỉ cần tuân thủ sự thống trị của họ là được. Một “Tòa Thánh” Vatican trong lòng nước Ý a.”
“Hoàng Thất Xuất Vân Đế Quốc bên kia có lực, còn Độc Tông và tập đoàn cứ điểm Thiên Độc Thành bên này chiếm thế. Một sự cân bằng mong manh bên nào cũng muốn đánh vỡ, nhưng không bên nào tự tin rằng mình sẽ chiến thắng dễ dàng.” - Khóe miệng Mộc Ánh Tuyết cong lên nụ cười nhạt: “Cho đến khi Tiểu Y Tiên xuất hiện!”
Đối với nhận xét này từ Tuyết nhi nhà hắn, Tiêu Thiên không đáp, chỉ mỉm cười gật đầu, hai tay chắp sau mông nhìn xuống Thiên Độc Thành bên dưới. Hơn ba năm trước hắn chôn xuống cái cọc nhân duyên mang tên Tiểu Y Tiên này, ngày hôm nay nên là lúc thu lấy quả ngọt rồi.
...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Tiêu Thiên không nói, Mộc Ánh Tuyết cũng hoàn toàn im lặng. Trên đỉnh núi chỉ còn tiếng chim chóc, côn trùng và những phần phật của áo choàng rộng bị gió núi thổi bay. Mãi cho đến khi…
Vù! Soạt!
Quảng Cáo
Soạt!
...một bóng đen lướt với đôi cánh màu xanh lục sau bỗng nhiên bay đến từ phía xa, sau đó hạ xuống sau lưng Tiêu Thiên trong tư thế… quỳ một chân. Và gần như không có bất kỳ độ trễ nào, một bóng đen khác cũng bước ra từ trong hư không để kết hợp với người trước…
“Chủ nhân!”
...cùng nhau cúi đầu đồng thanh một tiếng khác nhau trên âm vực, nhưng lại hoàn toàn tương đồng về nội dung, ý nghĩa và sự cung kính.
“Các ngươi tới rồi à.” - Chậm rãi xoay người trở lại để đối diện cùng chủ nhân của hai giọng nói vang lên sau lưng mình, Tiêu Thiên mỉm cười gật đầu: “Đều đứng dậy đi, người một nhà với nhau không cần nhiều lễ nghĩa như vậy.”
Không sai, đều là người một nhà cả.
Là nữ, có thể tùy ý đi lại giữa hư không và quan trọng nhất là thật tâm gọi Tiêu Thiên bằng chủ nhân thì chỉ có thể là “Mộng Yểm Tinh Linh” Kurumi, cô nàng Nữ Thần cấp R đã vắng mặt trong hành trình Cửu Sát Chi Địa do bận thực hiện nhiệm vụ khác tại Xuất Vân Đế Quốc.
Cụ thể hơn thì nhiệm vụ của Kurumi chính là thay Tiêu Thiên liên lạc, bồi dưỡng, bảo vệ, đồng thời hỗ trợ hai quân cờ được hắn cắm vào Xuất Vân Đế Quốc phát triển cho các kế hoạch tiếp theo trong tương lai. Và hôm nay, một trong hai con cờ ấy đã có mặt tại đây cùng nàng để diện kiến chủ nhân của hai người.
Về phần người còn lại…
“Cũng khá lâu rồi mới gặp lại ngươi a. Nha đầu nhút nhát năm đó bây giờ cũng đã ra dáng nhất tông chi chủ rồi đấy, Tiểu Y Tiên.”
“Chủ nhân quá khen! Đều là nhờ ân ngài khai sáng và tài bồi Tiểu Y Tiên mới có được ngày hôm nay.”
Quảng Cáo
...không thể là ai khác ngoài Độc Tông đương nhiệm Tông chủ, “Thiên Độc Nữ” Tiểu Y Tiên.
Ngoại trừ vòng eo