Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

Trí - lực - thực tại - thời - không - linh hồn


trước sau



“Trò chơi này gọi là… Một chọi một ngàn”

Soạt!

Ù! Ù! Ù! Ù! Ù!

“K-Kia… kia là cái gì!?”

“Hoa sen… là hỏa liên sao!?”

“Hỏa liên!? Ta nhớ rồi, ngày đó Vô đại nhân chính là dùng một chiêu này đối phó cái vòi bạch tuộc trên bầu trời…”

“Không sai! Nhưng lúc đó đóa hỏa liên kia chỉ lớn hơn lòng bàn tay, lại chỉ có hai màu mà thôi. Hiện tại…”

“...”

Đại hình Tam Sắc - Phật Nộ Hỏa Liên vừa ra, không chỉ bầu trời lập tức bị nó che tối om một mảnh, mà ngay cả trái tim của hàng ngàn binh lính bên dưới cũng là ngừng đập một nhịp. Đến nỗi Mỹ Đỗ Toa…


“Khèèè… kít!?” - *Tên điên này! Ngươi định giết hết mọi người hay sao!?*

...cũng nhịn không được phải vì Thần Điện và con dân của mình lo lắng.

Là người từng nhìn thấy, nghe qua, thậm chí tự mình cảm nhận được sức công phá kinh khủng của Phật Nộ Hỏa Liên, nàng có cơ sở để tin rằng một khi đóa hỏa liên đang xoay tròn trên bầu trời kia chạm đất, thì chắc chắn sau đó… sẽ chẳng còn sau đó nào nữa cả.

“Trò chơi lần này có tổng cộng ba giai đoạn. Trong đó, năm phút đầu tiên các ngươi có quyền thoải mái tấn công hỏa liên bằng mọi thủ đoạn mình có. Gợi ý là các ngươi đánh nó càng nhanh, càng mạnh, càng nhiều, sức công phá về sau của nó sẽ càng suy yếu hơn.

Giai đoạn thứ hai bắt đầu ngay khi giai đoạn thứ nhất kết thúc, lúc này hỏa liên sẽ tiến hành bắn ra các tiểu hỏa liên ngược trở lại như một hình thức phản kích. Đối phó như thế nào các ngươi tự mình quyết định, ta sẽ không nói nhiều. Thời lượng của giai đoạn này cũng là năm phút.

Mười phút trôi qua, nếu hỏa liên bị đánh tan, xem như các ngươi thắng. Ta sẽ thay mặt Mỹ Đỗ Toa có phần thưởng cho mỗi người. Ngược lại… hậu quả chắc là không cần ta phải nói nhiều nữa, nhỉ!?”

Không chờ bất kỳ ai trả lời hay kịp làm ra phản ứng, Tiêu Thiên vừa nói xong liền quay người rời đi, để lại Nguyệt Mị và hơn một ngàn binh lính Xà Nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mọi người chúng ta cùng nhau nhìn hỏa liên trên bầu trời trong tư thế... há hốc mồm ngơ ngác.

Trò chơi!? Đây mà là trò chơi cái quái gì!? Thứ này rõ ràng là đại họa diệt vong có được hay không!?

“Quên! Mười phút thời gian chia thành hai giai đoạn một và hai hiện tại chính thức bắt đầu! Cố lên, khen thưởng của ta và Mỹ Đỗ Toa đều đang chờ các ngươi khải hoàn trở về đấy.”

Âm thanh của Tiêu Thiên vang vọng trời không như để cổ vũ cho mọi người, chỉ là vào tai đám đông lại giống như… ma âm của tử thần đòi mạng vậy. Lại còn “khen thưởng chờ khải hoàn trở về”, giữ được mạng mà về hay không vẫn chưa ai dám chắc đây, ở đó mà khen với chẳng thưởng.

“Lên tinh thần cho ta! Muốn mạng thì bắn bể đóa hỏa liên kia trước khi nó nổ nát cả chúng ta, lẫn Thần Điện đi!”

“Nguyệt Mị nói không sai! Năm phút không dài nhưng cũng chẳng ngắn, mỗi người ra thêm chút sức là sẽ ổn thôi!”

“Tiến lên! Vì nữ vương bệ hạ! Vì tộc Xà Nhân!”

“Aaaaa!!!”

“...”

Ầm! Bùm! Đùng! Đoàng! Chíu! Chíu! Ratatatata! Méooooo…

...


Trong khi cả ngàn người đang liều cả mạng ra sức bảo vệ chính mình và quê hương ở bên ngoài, thì cùng lúc đó trong phòng riêng, Tiêu Thiên lại đang một lần nữa nằm sấp trong tư thế bán khỏa thân để Mộc Ánh Tuyết thi châm tái khám cho hắn.

“Hắc hắc hắc! Lẽ ra ta nên nghĩ ra trò này sớm hơn a. Ngươi nói sao, Hệ Thống?”

“Tích… đừng gọi tên bản Hệ Thống. Thật không ngờ ký chủ lại là một kẻ vô liêm sỉ như vậy. Vừa nghĩ tới thôi mà bản Hệ Thống đã nhịn không được cảm thấy xấu hổ khi cùng ký chủ làm bạn rồi đây này.”

“Ế!? Xấu hổ à!? Xấu hổ ngươi nói một tiếng “không nên” hay “không thích” đi, xem ta có lập tức ra bên ngoài dẹp ngay cái “trò vô sỉ” này cho ngươi khỏi xấu hổ luôn và ngay hay không này?”

“Tích… ủa, ký chủ muốn dẹp thì tự đi mà dẹp, ép bản Hệ Thống đọc thần chú làm gì!?”

“Tch! Nghiện còn ngại!”

Đối với việc Hệ Thống không làm mà vẫn có ăn, lại còn mặt dày mày dạn đổ hết tội lỗi cho hắn, Tiêu Thiên cảm thấy vô cùng oan uổng.

Tạo ra đại hình Tam Sắc - Phật Nổ Hỏa Liên là ai!? - Là Hệ Thống a!

Đại lượng năng lượng thu được từ việc hấp thu công kích của hàng ngàn Xà Nhân ngoài kia về túi ai!? - Vẫn là Hệ Thống a!

Đấy! Được ăn, được nói, còn được gói mang về như thế mà còn dám mở miệng gọi hắn vô liêm sỉ, lại còn cái gì xấu hổ làm bạn. Thật đúng là gần mực thì bia, gần đèn thì hút. Không biết học từ ai cái thói hư tật xấu ấy.

“Mà này, ngươi tạo ra hư ảnh Phật Nộ Hỏa Liên giả vờ hấp thu đấu khí từ công kích của bọn họ ở năm phút đầu, xong rồi trả lại một ít ở năm phút sau, cuối cùng còn nổ một cái nữa. Rồi rốt cuộc lời được nhiều ít?”

“Tích… theo tính toán

của bản Hệ Thống thì hẳn là sẽ đủ bù vào chỗ năng lượng đã bị ký chủ dùng ở U Minh Chi Địa.”

“Khả quan a! Nhưng mà ta nói trước, phần thưởng gì đó cho bọn họ ta không có đâu, ngươi tốt nhất là đừng để ta thua cái “trò chơi” này, nếu không là ăn mày cả đám đấy.”

“Tích… yên tâm, bản Hệ Thống đã ra tay là sẽ không tồn tại bất kỳ sai sót nào cả.”

“Ừ, vậy thì tốt.” - Thở phào một hơi đem chuyện… lừa cả tộc Xà Nhân thay mình trả nợ cho Hệ Thống gạt sang một bên, Tiêu Thiên tập trung vào chuyện quan trọng nhất hiện tại: “Lần trước ta tiêu hao thảm trọng vào sự kiện Cửu Sát Chi Địa mới khiến Hệ Thống ngươi không được lên cấp. Lần này chi phí có người thanh toán dùm rồi, ngươi đừng nói với ta một chữ “không” nữa nhé, ta nghe không lọt tai đâu.”

“Tích… đó là đương nhiên. Bản Hệ Thống thế nhưng mà nổi tiếng là người giảng công bằng, công lao bao nhiêu được thưởng bấy nhiêu, ở đâu cũng thế, lúc nào cũng vậy, dù là ai thì cũng đảm bảo không thừa - không thiếu, không hơn - không kém, đặc biệt là không tồn tại một trong và không có ngoại lệ đâu, đừng lo!”

“Làm sao nghe cứ thấy quen quen… Ủa, ê! Câu đó là của ta nói với Tiểu Y Tiên mà, ngươi thích ăn cắp bản quyền không!?”

“Tích… chỉ là một câu nói cửa miệng, bản quyền cái gì bản quyền!? Đăng ký với ai!? Ai công nhận bảo hộ!?”


“Được, được, được! Coi như ngươi lợi hại.” - Biết rằng lại nói không biết đến khi nào mới xong, Tiêu Thiên quyết định nhận thua cho nhẹ nợ: “Nhanh công bố giải thưởng thu hoạch U Minh Độc Hỏa nào, ta đã khát khao khó nhịn lắm rồi đây này.”

“Tích… thu hoạch được U Minh Độc Hỏa thành công, quyền hạn của ký chủ đối với Hệ Thống tăng lên cấp năm, tương đương với mỗi lần đột phá ký chủ sẽ có mười sáu lượt triệu hoán Nữ Thần cấp C. Như vậy, tổng số lượt triệu hoán Nữ Thần cấp C ký chủ đang có, sau truy thu ở đẳng cấp nhị tinh Đại Đấu Sư, là bốn trăm lẻ ba lượt.

Ngoài ra, Hệ Thống đặc biệt dành tặng ký chủ một lượt triệu hoán Nữ Thần cấp SR xem như khen thưởng cho các nỗ lực không biết mệt mỏi suốt thời gian qua. Hy vọng ký chủ sẽ tiếp tục cố gắng.

Trên đây là toàn bộ thay đổi sau lần thu hoạch được U Minh Độc Hỏa vừa rồi.”

“Quả nhiên là lượt triệu hoàn cấp SR!” - Mặc dù đã ngờ ngợ đoán được chuyện này sẽ xảy ra nên không bị bất ngờ đến nhảy dựng lên như trước đây nữa, nhưng điều đó không có nghĩa là Tiêu Thiên không vui mừng đâu.

Không vui sao được khi mà trong tay hắn bây giờ đang sở hữu một Nữ Thần cấp SR đấy, vừa được triệu hoán liền là Đấu Hoàng a. Nhưng vui đó, rồi cũng buồn đây. Bởi vì…

“Nên là ai bây giờ!?”

...giống như vô vàn những kẻ khác trên đời, Tiêu Thiên cũng bị lâm vào tình trạng “chơi game thì giỏi, mà đặt tên nhân vật thì ngu”. Dù sao thì đứng trước thực tế là buộc phải lựa chọn một trong số quá nhiều những cái tên, mấy ai có thể ngay lập tức biết được mình nên lấy gì và bỏ gì đâu.

“Nghĩ lại thì hiện tại Tề Thiên Cung một chưa trụ sở, hai chẳng nhân lực, càng không có thực lực nữa là ba. Muốn lấy ít địch nhiều, trong bối cảnh hậu trường gần như không tồn tại, thì mỗi người đều phải là một phương thế lực mới được.

Tuyết nhi kỳ dị ở khả năng dùng độc, Medusa sống tốt cùng tộc Xà Nhân nhờ huyết mạch, Kurumi càng là đặc biệt với năng lực không - thời gian của mình, Dung nhi ngược lại là đáng thương nhưng bằng bản lĩnh của nàng, cộng thêm có Thanh Lân che chở nữa thì hẳn là sẽ không có vấn đề. Và cuối cùng đương nhiên không thể không nhắc đến cái Hệ Thống toàn trí - toàn năng nửa vời nữa.

Như vậy, dù chưa thực sự ra gì và này nọ, nhưng Trí - Lực - Thực Tại - Thời - Không - Linh Hồn sáu yếu tố chưởng khống vũ trụ Tề Thiên Cung đã có bốn trong tay. Nói cách khác, lượt triệu hoán Nữ Thần cấp SR lần này nên được dùng để làm mảnh ghép thứ năm trong bức tranh toàn cảnh. Đã như thế…”

Suy nghĩ kỹ càng, phân tích đâu vào đó, cuối cùng Tiêu Thiên cũng đi đến được một kết luận mang tính quan trọng có thể gọi là bước ngoặt với cá nhân hắn nói riêng, và Tề Thiên Cung nói chung.

“Hệ Thống, sử dụng lượt triệu hoán Nữ Thần cấp SR, ta muốn triệu hoán…”





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện