“Sinh tử tự chịu... sao!?” - Nhìn túi gấm nhỏ xíu trong tay mình, Tiểu Y Tiên không biết là nên vui, hay là nên buồn mới phải: “Cái kia… nhờ Mộc tỷ gửi lời cảm ơn của muội tới chủ nhân, đồng thời nhắn với ngài ấy rằng muội nhất định sẽ cố gắng tu luyện, để sau này khi chủ nhân cần, muội có thể ra chút sức báo đáp ơn bồi dưỡng ngày hôm nay.”
Vui, vì chủ nhân vậy mà sắp xếp “tài xế” cho nàng là một tiểu thư của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ, đồng thời cũng không quên tặng cho nàng một túi gấm có lời khuyên trong tương lai. Từ bé đến giờ, đây mới là lần đầu tiên nàng nhận được một sự quan tâm vừa sâu, vừa xa, mà còn rộng lớn như vậy từ người khác.
Nhưng vui đó rồi cũng buồn, bởi vì túi gấm này đã ở đây, chứng tỏ chủ nhân sẽ không xuất hiện để gặp nàng lần cuối, cũng như nói với nhau lời tạm biệt trước khi đi rồi. Chia tay lần này, không biết tới tận ngày, tháng, năm nào mới được gặp lại a.
Mộc Ánh Tuyết không đáp, chỉ khẽ gật đầu, coi như nhận lời giúp Tiểu Y Tiên truyền lời nhắn nhủ.
Mà, nếu nàng bình thường một chút, có khi lúc này cũng đã ôm chầm lấy đối phương, sau đó hai người một thanh nước mũi, một dòng nước mắt bịn rịn với nhau rồi á. Dù sao ít nhiều gì thì hai người cũng có hơn một tháng ăn, ở, ngủ nghỉ, học hành, tu luyện cùng nhau, nảy sinh chút tình cảm là chuyện dễ hiểu thôi.
Đáng tiếc, Mộc Ánh Tuyết là Nữ Thần chứ không phải người bình thường, cho nên…
“Muội đi nhé, Mộc tỷ!”
*Gật!*
...mãi đến khi Tiểu Y Tiên ôm theo hành lý, hai mắt và đầu mũi đỏ bừng nói lời tạm biệt cũng chẳng có bịn rịn nào cả, thậm chí vẫy tay chào đều không có luôn, chỉ gật đầu một cái xem như chào lại là hết rồi.
. . .
Thanh Sơn Trấn.
Bên ngoài Vạn Dược Trai, rất nhiều đôi mắt nhìn thấy rõ ràng hình ảnh Tiểu Y Tiên leo lên xe của Nhã Phi và rời khỏi, nhưng từ đầu đến cuối chẳng ai có phản ứng, hay thái độ gì tỏ ra không vừa lòng cả.
Cũng dễ hiểu thôi khi mà “bảo tàng” chưa chắc có tồn tại thật hay không, chứ thế lực và thực lực của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ thì chắc chắn là có tồn tại rồi đó. Vì một thứ không chắc đi đắc tội một tôn đại thần, chỉ cần không quá ngu ngốc thì sẽ chẳng có ai đi làm vậy cả đâu. Không thấy ngay cả Mục Xà cũng chỉ biết trốn trong tối nhìn chằm chằm, đến ho một tiếng còn không dám, thì làm gì có ai phát điên mà xông ra nhảy nhót lúc này chứ.
Quan trọng hơn là, trong rất nhiều đôi mắt ẩn chứa tham lam có, tiếc hận có, buồn bã cũng có đang nhìn theo chiếc xe ngựa sang trọng mang tộc huy gia tộc Mễ Đặc Nhĩ dần biến mất đằng xa kia, lại có một đôi mắt khác biệt lấp lóe những ánh sáng của trí tuệ, hy vọng, mong chờ…
“Hôm nay chôn xuống cái cọc “nhân” duyên này, hy vọng ngày sau “quả” sẽ ngọt a!”
...và cả khát máu…
“Mà sẵn tiện nói tới nhân - quả, cũng nên giúp một số kẻ dương thọ đã tận đi đầu thai một cái, kẻo Diêm Vương lại trách ta chọc ngoáy sổ sinh tử của lão thì phiền.”
×
— QUẢNG CÁO —
...từ Tiêu Thiên, kẻ đã một tay bày mưu tính kế và thúc đẩy tất cả những chuyện này đi đến kết cục cuối cùng như hiện tại.
Trí tuệ, hy vọng và mong chờ đương nhiên là dành cho Tiểu Y Tiên của hiện tại và Thiên Độc Nữ trong tương lai. Về phần khát máu, còn có thể là ai khác ngoài Mục Xà và Hách Mông - hai kẻ đã hùa nhau tung tin đồn nhảm, khiến hắn phải mài ê cả đít trên lưng ngựa hai ngày liền nữa đây.
…
“Xây lên thì khó, đập đi thì dễ” đạo lý này người người đều biết. Tương tự như vậy, muốn sống thì khó, còn muốn chết… thực ra thì cũng không dễ, nhưng so với sống khỏe, sống tốt, sống an nhàn thì một chữ “chết” lại lộ ra ngắn gọn và đơn giản hơn rất nhiều, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Hách Mông, bát tinh Đấu Giả, tửu không mê, nhưng háo sắc như mạng.
Chết oan chết uổng trong một lần… hưng phấn quá độ dẫn tới nhồi máu cơ tim. Đấy là người của Lang Thủ dong binh đoàn giải thích như vậy, còn nguyên nhân tử vong thực sự là do shock phản vệ vì sử dụng quá liều Hồng Phấn Khô Lâu Tán - một loại thuốc bột hít sống bằng đường mũi có tác dụng cường dương nếu sử dụng hợp lý. Còn vì sao lại sử dụng quá liều thì đơn giản thôi, cho nữ nhân lăn giường với hắn ít tiền và dặn nàng “thái độ” ra mặt là tên kia đạp bẫy ngay.
Đúng là cố quá thì quá cố!
Mục Xà, nhị tinh Đấu Sư, làm người đa nghi, cẩn thận. Nhược điểm: bởi vì quá mức cẩn thận nên chết vì… trúng độc(?!)
Cái chết khá… nhảm của Hách Mông khiến Mục Xà càng thần hồn át thần tính, đến mức mỗi lần ăn uống đều dùng ngân châm kiểm tra,