“Nhân loại, tại sao lại tới quấy rầy bổn vương nghỉ ngơi?”
“Muốn mượn Tử Linh Tinh của sư vương để dùng! Ta có thể dùng đồ vật để trao đổi.”
“Chỉ cần làm ra được một viên Hóa Hình Đan tới đây, Tử Linh Tinh ta có bao nhiêu cho ngươi bấy nhiêu, thế nào?”
“Thường nói “công phu sư tử ngoạm”, hôm nay xem như được chứng kiến tận mắt a.” - Trốn ở một bên nghe ngóng cuộc đối thoại giữa Tử Tinh Dực Sư Vương và Vân Vận, Tiêu Thiên không dám mở miệng nói chuyện thành tiếng, nhưng điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì tới việc hắn nhả rãnh đối phương trong lòng: “Bỏ qua chênh lệch rõ rệt về phẩm giai đã cao tới cấp bảy của Hóa Hình Đan so với chỉ cấp năm của Tử Linh Tinh, thì khác biệt giữa một bên là sản phẩm có thể dùng được ngay, trong khi cái còn lại mới chỉ đang ở dạng tài liệu thôi đã đủ để cuộc đổi chác này đã không có cơ sở xảy ra rồi.”
Và không ngoài dự đoán của hắn, câu trả lời của Vân Vận là…
“Xin lỗi, Hóa Hình Đan ta không có, thậm chí cả Gia Mã Đế Quốc cũng chẳng mấy người đưa ra được đâu. Có điều, nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể dùng ba viên ma hạch cấp năm cùng công pháp Huyền giai cao cấp và đấu kỹ thích hợp với ngươi để trao đổi.”
...không có, có cũng không cho, cái khác đi.
“Không có hứng thú!” - Lắc nhẹ cái đầu khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương cự tuyệt điều kiện của Vân Vận chẳng chút do dự: “Đã không có Hóa Hình Đan thì đến từ đâu cút trở về đó đi.”
Bản thân nó sớm đã là ma thú cấp sáu, nếu đối phương đưa ra được ma hạch cấp sáu thì điều kiện này miễn cưỡng có thể tạm chấp nhận được, chứ cấp năm thì thôi đi. Còn về phần công pháp và đấu kỹ, chưa hóa hình lấy về mà tế à?
“Haiz!” - Nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng bất đắc dĩ, Vân Vận chậm rãi giơ trường kiếm lên: “Nếu đã như vậy, ta cũng không thể làm gì khác hơn là phải ép ngươi giao ra!”
Nàng không giỏi ăn nói, tính tình lại thanh đạm, mộc mạc, cho nên trong tay có gì liền nói thẳng ra cái đó. Và trong bối cảnh mà đối phương đã lắc đầu với điều kiện thứ nhất nàng đưa ra, Vân Vận đành phải dùng nắm đấm làm điều kiện thứ hai rồi.
“Hahaha! Nhân loại trước sau vẫn là như vậy a!” - Nhìn thấy hành động của Vân Vận, Tử Tinh Dực Sư Vương liền phát ra một tiếng cười vang dội đến mức mặt đất đều phải chấn động, sau một lúc lâu mới chậm rãi thu liễm, âm thanh lại từ từ lạnh dần: “Ta biết ngươi cũng là cường giả Đấu Hoàng, thực lực không hề thua kém ta. Nhưng nghĩ lại cho thật kỹ đi, nhân loại.
Nếu giao chiến ở đây, ngươi tự tin có thể còn sống ra khỏi Ma Thú Sơn Mạch sao?”
“Chuyện đó không cần sư vương lo.” - Đáp lại lời đe dọa của đối phương bằng một giọng vô cùng bình thản, bàn tay Vân Vận khẽ nâng lên tạo ra một luồng gió xoáy bằng đấu khí màu xanh lục.
Thời điểm mới xuất hiện, luồng gió xoáy kia chỉ lớn khoảng vài mét, nhưng chỉ trong một nháy mắt, nó liền đón gió mà “lớn nhanh như thổi” theo đúng nghĩa đen thành một cơn lốc xoáy cao tới hàng chục mét.
Lốc xoáy thành hình, từng trận gió giật cũng theo đó gào thét mà ra làm cho vô số nước non, cây cỏ, đất đá, thậm chí ngay cả đại thụ đều bị nó nhổ bật gốc để cuốn lên bầu trời, thanh thế cực kỳ hùng vĩ.
“Ực!” - Trốn ở tận ngoài xa nên không bị ảnh hưởng nhiều lắm, nhưng Tiêu Thiên vẫn nhịn được nuốt một ngụm nước miếng: “Cái quang cảnh này… rõ ràng là thiên tai, nhưng mà lại do nhân tạo a!”
Mà, mặc dù thủ đoạn “trở tay thành gió, lật tay thành lốc” này của Vân Vận rất đáng kinh ngạc, nhưng đừng quên rằng hôm nay nàng không ở đây một mình đâu. Đối diện vẫn còn có người… khụ, là có địch đấy.
“Hừ, Ma Thú Sơn Mạch là địa bàn của ma thú, chưa tới phiên ngươi một nhân loại tới đây diễu võ dương oai!” - Nhìn lốc xoáy càng lúc càng thêm khổng lồ, Tử Tinh Dực Sư Vương rốt cuộc cũng không thể ngồi yên được nữa.
×
— QUẢNG CÁO —
Grào! Gràooo!!!
Ngay sau một tiếng sư tử gầm vang vọng bầu trời, chỉ thấy tử tinh trên thân thể sư vương cũng bùng lên ánh sáng chói mắt, kéo theo từng đám lửa màu tím không ngừng tỏa ra mãnh liệt từ trong thân thể nó, cuối cùng hội tụ thành một cột lửa lớn xông thẳng lên trời, nhiệt độ cao khủng khiếp đến mức ở tận 500m ngoài xa Tiêu Thiên vẫn cảm nhận được từng trận khô nóng tập kích da dẻ toàn thân.
“Giao tranh chính thức bắt đầu rồi a!” - Hít sâu một hơi đem toàn bộ sự chú ý tập trung về phía bầu trời, nơi một bên là lốc xoáy khổng lồ, một bên là cột lửa thao thiên đang so kè, Tiêu Thiên gằn giọng nói: “Tuyết nhi, nhìn cho thật kỹ tình huống, chuẩn bị sẵn sàng hành động.”
“Vâng, chủ nhân.”
…
Trên bầu trời, sau