Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Huyền vũ hoàng ngươi rốt cuộc là có phủ nhận việc tham gia tập kích bất ngờ hay không! Mặc dù là câu hỏi thứ hai, nhưng lại là câu hỏi đầu tiên của Ngô Minh.
Câu hỏi thứ nhất trước đó là hỏi lực bảo hộ của tam thánh đối với huyền vũ hoàng, đó là phòng ngừa phát sinh hành động trảm thủ.
Vạn nhất tông chủ Trượng Kiếm Tông trực tiếp giết qua đến, bắt giặc phải bắt vua trước mà đem huyền vũ hoàng chém rụng, còn tập kích bất ngờ gì a!
“Vua của một nước ngự giá thân chinh, không phải chuyện đùa.
Ái khanh nghĩ cần phải có hay không!” Huyền vũ hoàng nhìn Ngô Minh.
Ngô Minh biết trong lòng huyền vũ hoàng tất nhiên sớm có quyết định, có hay không căn bản sẽ không vì lời của mình mà phát sinh cải biến, chỉ là muốn bơm hơi cho hắn: “Hoàng thượng nếu là ngự giá thân chinh, tự nhiên khả dĩ trực tiếp ảnh hưởng thắng lợi tập kích bất ngờ.”
“Ngươi nói một chút cái nhìn của ngươi.”
“Đại điển của hoàng thượng sắp tới, nếu là dụng binh lúc này, hiển nhiên là binh xuất kỳ phong.
Chiến tranh lấy yếu tố bất ngờ làm đầu, và chiến thắng nằm ở tấn công nhanh chóng vào kẻ thù.
Nhưng là bất kể các tướng sĩ dũng mãnh cỡ nào, dù sao bọn họ vẫn là con người.
Chỉ cần là người, trong đáy lòng liền sẽ tiềm tàng nỗi sợ hãi.
Binh mã tại bên ngoài, cung cấp có hạn, lại vừa bôn tập ngàn dặm, sợ hãi nơi đáy lòng sẽ liền từ từ dâng lên.
Bất kể là lão binh hay là thiện tướng trải qua vô số trận mạc, đều không cách nào tránh khỏi.
Loại bầu không khí này đều sẽ từ từ tổn hao quân tâm, trực tiếp ảnh hưởng chiến lực bôn tập tác chiến.”
“Có đạo lý, khó có được người hiểu rõ nhân tâm như ngươi vậy.” Huyền vũ hoàng vuốt râu khích lệ.
“Nếu là hoàng thượng có thể ngự giá thân chinh, đi theo tướng sĩ không chỉ sĩ khí đại chấn, chỉ cần là lòng quân sợ hãi một chút sẽ gặp khí thế bá vương áp chế xuống.
Chiến lực được đề cao tự không cần phải nói, hơn nữa ngay tại chiến trường công thành đoạt đất có thể tùy thời ra lệnh và treo thưởng, đề thăng sĩ khí tác chiến.”
“Chiến trường a…” Huyền vũ hoàng quay về hồi tưởng một chút mình năm đó ở chỉ huy công thành thì là cảm giác gì, tựa hồ nhiệt huyết lúc còn trẻ lại bắt đầu ở trong người khởi động.
“Đương nhiên ngự giá thân chinh cũng có thật nhiều chỗ bất lợi, như là tam thánh có nguyện ý hay không hiệp đồng các loại.” Ngô Minh nói.
“Ngươi nghĩ tam thánh chịu hiệp đồng cùng trẫm tập kích bất ngờ sao?”
“Vọng ngôn một chút, nếu vi thần là một trong tam thánh, xác định không chịu.
Bởi vì quá mất mặt a.” Ngô Minh chắp tay than: “Tuy rằng Vũ quốc là trên hết.
Nhưng tam thánh tông ba vị thánh nhân đều đã thành thói quen cao cao tại thượng.
Mặc dù là bọn họ minh bạch quân thần chi đạo, cũng biết cần có quy củ nhất định, thế nhưng bởi vì vấn đề tín đồ tông môn không bỏ xuống được cái giá, mặt mũi, sở dĩ bọn họ thân bất do kỷ…”
Ngô Minh không có tiếp tục nói hết, Huyền Vũ hoàng cũng đã phá lên cười: “Ngươi nha đầu kia cũng quá tinh, tuổi còn nhỏ mà đã có thể đi guốc trong bụng mấy lão già này.”
“Vi thần nhưng thật ra có một kế sách có thể khiến cho tam thánh kiềm chế tông chủ.
Phòng ngừa tông chủ quấy rầy hành động của quân Vũ quốc ta, hơn nữa ba vị thánh nhân sẽ không cự tuyệt.”
“Mau nói đi.”
Ngô Minh hiến kế: “Trước sự chứng kiến của tam thánh, ban bố Tam Thánh Tông là tông môn đệ nhất thiên hạ.
Sau đó cung cấp tin tức về Trượng Kiếm Tông, mời bọn họ ngăn chặn tông chủ Trượng Kiếm Tông.”
Mặc dù đây là Vũ quốc đơn phương tuyên cáo, nhưng tuyệt đối là một loại hư vinh làm cho người ta ghé mắt.
Trượng Kiếm Tông tự nhiên không phục, nhưng Tam Thánh Tông được cái vinh dự hoàng đế Vũ quốc sắc phong này, nhưng cũng phải kiệt lực duy hộ.
“…” Huyền vũ hoàng trầm mặc chỉ chốc lát, không khỏi ha hả cười rộ lên.
Ngô Minh tiếp tục nói: “Như vậy, tam thánh tất nhiên tận tâm tận lực tiến hành kiềm chế tông chủ.”
Những cao thủ này quan tâm nhất là cái gì! Danh tiếng danh vọng và địa vị giang hồ a.
Đều bị phủng đến địa vị đệ nhất tông môn toàn bộ đại lục rồi.
Bọn họ làm sao còn viện cái cớ gì không đi kiềm chế tông chủ!
Hơn nữa bọn họ hoàn không thể cự tuyệt, bằng không truyền tới trên giang hồ là nói thì dễ mà nghe thì khó, biến thành tam thánh của đệ nhất tông môn lại e ngại tông chủ Trượng Kiếm Tông.
“Ái khanh xác định tam thánh sẽ làm như thế!” Huyền vũ hoàng biết rõ còn hỏi.
Người thân là địa vị cao, hắn khá hiểu tính tình tam thánh.
Phương pháp này tuyệt đối là phi thường thỏa đáng.
“Đoán mò đoán mò.” Ngô Minh cười hắc hắc.
“Nếu đoán mò được như ngươi vậy, liền không cần phải lên đồng bói toán.” Huyền vũ hoàng cười không